Hôm đó, tôi có chuyến đi thanh quyết toán cho bên thầu cơ sở mới, tiện thể khảo sát thêm một công ty cung ứng nguyên vật liệu trong nghề xăm nên đi cùng với Nga.
Nga là con gái nhưng không mảnh mai mà tướng tá khá đô, may mà dáng dấp cao ráo hơn cả tôi nên nhìn chỉ thuộc dạng to cao thôi chứ không đến mức vạm vỡ. Chính vì thế nên khi đứng trước tôi cũng đem lại cảm giác gồng gánh, che chắn rất khó diễn tả thành lời.
Tôi thở dài trong lòng, không biết Nga đã chọc giận tới ai mà để người ta kéo đến chặn đường chắn lối thế này. Nhân viên nhà mình có cá tính mạnh mẽ nhưng ít nhiều tôi là cấp trên thì cũng nên đứng ra cáng đáng chứ để thân nữ nhi mà chắn trước mặt cứ như đang bảo vệ tôi vậy.
Cảm giác khá kì cục.
Nhưng khi tôi kéo Nga về thì Nga lại hùng hổ xông lên, nhìn chằm chằm vào một hàng xe đen xì đang đồng loạt mở cửa.
Tôi chứng kiến một màn biết bao nhiêu quần tây, giày đen bóng loáng nghiêm chỉnh thò xuống hàng loạt, đều tăm tắp như tác phong quân nhân thì cũng kinh hãi. Vội vàng hỏi: "Nga! Em gây chuyện với ai vậy?"
Tôi biết Nga là con cái nhà khá giả, đi làm vì đam mê, còn nhiều lần đòi trả lương ngược lại cho tôi để tự do bay nhảy thích làm giờ nào thì làm giờ ấy, nhưng tôi vẫn không thể tưởng tượng được đến đoạn nhân viên nhà mình trêu chọc ai mà phải cử một đoàn người ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-noi-toi-giong-cho-cua-cau-ay/3651531/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.