Tôi đã tự động viên mình phải biến hoá thành diễn viên xuất sắc nhưng đến nơi vẫn là một bộ dạng ngồi đực ra đấy, rõ ràng hiểu chuyện mười mươi nhưng người ngoài nhìn vào chắc đang cảm thấy dáng vẻ của tôi y như con vịt ngồi nghe tiếng sấm rền vang.
Cũng may mà người đầu ấp tay gối bên tôi là Tuấn Anh.
Trong cả quá trình chứng kiến Tuấn Anh "khoe mẽ" mà cũng phảng phất phong vị khiêm tốn nhã nhặn, tạo cho người nghe cảm giác trầm trồ ngưỡng mộ rồi lại muốn với tới nhưng e dè uy quyền hơn người thường thì tôi phải cảm ơn Trời biết bao nhiêu vì tạo nên nhân duyên cho tôi được gặp gỡ người biết giao tiếp tốt cỡ vậy.
Cậu ấy còn mở điện thoại cho ông xem hình chụp chung cùng các quan chức, lãnh đạo cấp cao. Ông ngoại thường coi Thời sự sao mà không biết được nên cứ luôn miệng khen Tuấn Anh giỏi giang, còn bảo tôi có phúc lắm mới chơi thân được với cậu ấy.
Tôi hiểu Tuấn Anh gọi việc này là khoe khoang nhưng thực chất những điều cậu ấy nói ra so với khối tài sản cậu ấy thực sự sở hữu được không bằng một góc móng tay. Chẳng qua Tuấn Anh không thích phô trương thanh thế nhưng vẫn vì tôi mà diễn một màn cháu trai hiếu thảo này.
Sau khi quảng cáo tôi đi học giỏi thế nào, nhận được công việc tốt ra sao, lập công ty thiết kế song song với mở rộng liên tục ba tiệm xăm hình nghệ thuật và phun thêu thẩm mỹ trong vòng một năm, đính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-noi-toi-giong-cho-cua-cau-ay/3563281/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.