🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

May mà tên cầm thú ấy không hề nhìn trộm.



Sau khi xong chuyện, vừa nhìn thấy mặt tôi, Tuấn Anh liền hô lên: "An ơi, tôi đói."



"..."



Sao không gọi "mẹ ơi con muốn bú" luôn đi?!



Tôi lướt ngang qua cậu ấy, "Cậu giỡn mặt với tôi hả?"



Tuấn Anh lẽo đẽo theo sau, "Không hề! Tôi nói thật mà."



"Có bánh trong lều đấy, sao cậu không ăn đi?" Tôi ra suối rửa tay.



Tuấn Anh cũng rửa ngay bên cạnh, nói: "Tôi muốn ăn thịt."



Tôi thở dài, kiên nhẫn hỏi: "Thịt ở đâu ra bây giờ? Cậu ăn tạm bánh không được à?"



Đám bọn tôi có đem theo thịt hộp, xúc xích các loại nữa nhưng đều ở trong hành lý của người khác cả rồi.



Tuấn Anh không trả lời mà hỏi: "Em có muốn ăn thịt không?"



"Tôi sao cũng được." Tôi lắc đầu.



"Em có nhớ hồi xưa tôi từng nói hay là chúng ta mua một ngôi nhà nhỏ ở thảo nguyên sống hạnh phúc cả đời không?"



Tim tôi nhói lên, nhớ chứ sao không. Năm ấy Tuấn Anh đã nói hay là chúng tôi bỏ trốn đi, cậu ấy sẽ nuôi nấng tôi ăn học, đến một nơi nào đó xa xôi, không một ai biết tới, không một ai phản đối.



Tôi chỉ im lặng nhìn qua chứ không đáp lại một lời nào.



"Bây giờ tôi vẫn có ước mơ như thế." Tuấn Anh mỉm cười, "Nhiều năm trôi qua, tôi vẫn mơ ước được cùng em lên núi sống thử một lần, không lo cơm áo gạo tiền nữa, ngày ngày săn bắt hái lượm nuôi em là vui

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-noi-toi-giong-cho-cua-cau-ay/3484650/chuong-109.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy
Chương 109: Liều thuốc cho trái tim
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.