Chân tôi chùn bước, khựng lại thấy rõ, chút vui vẻ vương trên khoé môi đã dần tắt hẳn, toàn bộ khuôn mặt tự nhiên đều bị thay thế bởi nét gượng gạo.
Thầy đứng giữa, vỗ vai hai người chúng tôi, cười ha hả: "Sao vậy? Bất ngờ quá đúng không? Nghe nói hai đứa là bạn thân thời còn học sinh hả?"
Tôi: "..."
Ai đã nói vậy?
Hiếu bật cười, gật đầu: "Vâng, trước đây tụi em chơi thân với nhau, sau này hiểu lầm rồi em đi du học nên cũng không liên lạc nhiều."
Tôi: "..."
Không liên lạc nhiều?
Nếu không phải hôm nay đang là ngày vui của thầy thì tôi đã hỏi thẳng cậu ta xem chúng tôi từng liên lạc với nhau khi nào rồi.
Tôi không bắt tay với người đối diện.
Thầy nói chuyện đôi ba câu rồi ra ngoài tiếp khách, đại ý giới thiệu Hiếu cũng là nhân tài trong giới tattoo, là học trò của bạn thân thầy ở Mỹ, bây giờ mới về nước, muốn collab với giới trẻ đồng niên đi thi tại Thái vào năm tới.
Trong lòng tôi cười nhạt, không ngờ kẻ chuyên đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài này lại học xăm hình, năm đó còn khinh thường các anh của tôi là dân đâm thuê chém mướn vậy mà bây giờ trên tay cũng xăm kín, có khác gì đâu.
Tôi nhìn ra ngoài, không thấy chiếc Range Rover đậu ở trước cửa thì thở phào một hơi, cũng không hiểu tại sao trong lòng lại sợ bị Tuấn Anh bắt gặp đến như thế. Tôi và cậu ấy có quan hệ gì đâu, tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-noi-toi-giong-cho-cua-cau-ay/3423460/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.