"Ái chà chà."
Một tên học sinh bán công đứng dậy khỏi người của Duy Đông, lưỡi lè ra liếm máu ở trên mu bàn tay của mình rồi nhả nhớt bước đến chỗ đứng của Nam.
"Uầy! Con gái nhà ai mà xinh thế nhỉ? Là bạn của tụi nó hả?"
Duy Đông vùng vằng muốn đá kẻ đang áp chế mình ra nhưng chẳng có tác dụng gì cả, chỉ có thể mở to mắt nhìn Nam bị ba tên vô lại vây quanh mình.
Nhưng dù có vậy, khuôn mặt cô cũng chẳng có lấy một chút biến động, lạnh lùng như băng đá nghìn năm không tan chảy.
"Thả bọn họ ra đi." Nam cất tiếng.
Thấy cô không có một chút nào là cảm giác sợ sệt cả, tên học sinh này có vẻ khá bất ngờ.
"Mày cũng khá quá ha? Vì mày là con gái nên tao sẽ ưu ái mày hơn một tẹo. Bọn tao sẽ thả cho bọn nó đi, nhưng ngược lại mày phải có cái gì đó đổi lại."
Nam im lặng nhìn bọn chúng - một bè lũ bỉ ổi ỷ đông hiếp ít rồi hạ mắt nhìn Duy Đông đang nằm bẹp ở trên mặt đất.
Duy Đông điên cuồng lắc đầu ra hiệu, nhưng Nam chỉ cụp đôi bờ mi muốn rồi nói: "Được thôi. Thả người ra trước đã."
"Mày bị điên hả, con nhỏ kia?!- Ưm ưm!!?"
Duy Đông gầm lên nhưng mồm đã bị một tên trường bán công tháo tất ra rồi nhét thẳng vào miệng, cả người bị bọn chúng lôi đi xềnh xệch, ném bay ra ngoài đường.
Nam nhìn cả nhóm học sinh trường mình đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cua-toi-hinh-nhu-khong-duoc-than-thien-cho-lam/3395000/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.