Trường Tam Đại vẫn như thế, mỗi năm đều cho ra học sinh vô cùng chất lượng, buổi sáng ngày cuối cùng của kỳ thi học kỳ, nắng sáng ấm áp chiếu rọi xuống khiến bầu không khí vào mùa đông cũng không cảm thấy lạnh là bao nhiêu.
Cô ngồi một mình chỗ cũ, còn Lục Nhiên Thành anh đã xuống ngồi cùng đám người Từ Cảnh, hai người họ không nói chuyện với nhau nữa, bầu không khí trên lớp cũng trở nên vô cùng yên ắng.
Dương Ái vì thế mà đã âm thầm lên trang trường đồn đại rằng cô và anh chia tay rồi.
Ở lớp này học hai năm, bọn họ đều rõ hơn ai hết tính khí của cô, chỉ là lớp khác cũng rất nhiều nữ sinh, bọn bọ thích anh như vậy xem đây là cơ hội tốt mà đồn đại, bọn họ nói vì cô mà thành tích của anh đi xuống.
Cũng vì cô cho nên anh mới thành thế này.
Nhưng hiện tại Đinh Tiếu không còn bận tâm nữa, học kỳ sau bọn họ chia ban rồi, cô chọn xã hội, anh chọn tự nhiên hai người không còn chung một lớp nữa.
Hôm nay mặt trời không gắt đến mức khiến người khác khó chịu, vô cùng vô cùng ấm áp, học kỳ này qua rồi Lư Mỹ cũng sẽ đi du học, bọn cô cũng chỉ còn ba người.
Cô ngồi ở thư viện, cúi đầu học những môn học cho học kỳ sau, bởi vì từ trước đến nay thành tích của cô không tốt cho nên cô chỉ còn cách cố gắng để từng bước từng bước có thể tiến đến gần anh hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-chung-ta-ket-hon-di/2720377/chuong-47.html