*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đồng Đồng vừa ra khỏi cổng chính sân bay đã lạnh vô cùng, đi ra ngoài chưa đến mười mét, lại muốn vào nhà vệ sinh.
Cho nên cậu bèn quay lại đại sảnh sân bay đi vệ sinh.
Sau khi đi vệ sinh xong, Đồng Đồng khổ sở lâm vào trong hoài nghi với trí thông minh của mình.
Chuyện là thế này.
Suy cho cùng cho tới bây giờ Đồng Đồng chưa bao giờ một mình đi xa nhà.
Cậu biết có trộm cắp, nhưng cậu không biết trộm cắp còn nhiều sáng tạo như vậy.
Dáng dấp tên trộm không hề giống tên trộm, tên trộm rất nhiệt tình: “Đi vệ sinh à? Túi của cậu to như thế không tiện, tôi cầm giúp cậu nha.”
Đồng Đồng liền đưa cho gã.
Sau khi ra ngoài ngay cả người mang túi toàn bộ không thấy đâu.
Mất túi rồi, cho nên điện thoại trong túi mất rồi, tiền mất, quần áo mất.
Ngoài cổng chính sân bay gió vẫn lạnh thấu xương như cũ.
Đồng Đồng ôm áo lông chồn trên người mình, nhìn đâu đâu cũng thấy lại lẫm, hốc mắt đỏ lên.
Thật lâu sau, cậu hít mũi một cái, thò tay sờ soạng trong túi áo len, may mà thuốc vẫn ở trong túi.
“Mẹ kiếp.” Đồng Đồng chửi một tiếng, hít mũi đi ra ngoài đường.
Cậu nhỡ rõ địa chỉ nhà Chu Du, cậu có thể đi tới đó.
Lúc này, Đồng Đồng hoàn toàn không để ý đến Cáp Nhĩ Tân là một thành phố lớn xếp thứ hai về diện tích trong các thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cau-tinh-tao-lai-di/1346654/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.