" hầu tôn ngoan của ta, hầu tôn...... Một hai ba bốn...... Còn có hai đứa nữa đâu?"
Mèo Ragdoll rất lười biếng, Chiết Dương nhờ nó đi gọi nó đem nhiệm vụ này đẩy cho Nhạc An. Nhạc An ngượng ngùng không dám từ chối, cầm lấy thông tin liên lạc, lấy điện thoại di động của Chiết Dương, bắt đầu bấm từng cái một.
Cô ấy tính tình rất tốt và rất lịch sự, lễ phép trong mọi cuộc điện thoại. trước dò hỏi có phải người đó tên này không, sau đó nhắc đến tên của Dương Thủ Thành. Tuy nhiên, bất cứ khi nào cô ấy nói "Giáo sư Dương muốn gặp bạn", người kia sẽ từ chối cùng Nhạc An thoái thác vài câu, cự tuyệt mà cúp máy.
Còn có một người nam trực tiếp hỏi Nhạc An là người nào, Nhạc An nhìn Chiết Dương liếc mắt một cái, giải thích nói:
"Tôi...... Là học sinh của giáo sư Dương."
Kết quả đối diện nói thẳng:
"a, xen vào việc người khác."
Ngay sau đó Nhạc An lại bị cúp điện thoại.
Tổng cộng có sáu người, sáu cuộc điện thoại, mỗi người đều không muốn tới gặp Dương Thủ Thành.
Dương Thủ Thành còn điên điên khùng khùng mà ở một bên đem dù giấy ra làm gậy chơi, cũng không thắc mắc bọn họ đang làm gì.
Sau sáu cuộc điện thoại, ngay cả Nhạc An vốn tính tình tốt cũng cau mày.
"Tôi nói ông ấy là ân nhân nuôi dưỡng bọn họ từ nhỏ, gặp mặt một lần cũng không được, sao có thể thế này?''
Đầu gấu trong tay Chiết Dương bị Kinh Huyền siết chặt, đầu ngón tay nhàm chán gãi gãi tay vịn, rũ mày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cot/169518/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.