Câu trả lời đương nhiên là không!
Khuôn mặt không bằng hồ ly tinh, lại còn có toàn thân người nào đó bẩn thỉu như vậy, đương nhiên không vào được mặt của mỗ (1) Tiên Tôn rồi.
(1) Mỗ: Chỉ một người hay một vật có tên nhưng không nói ra.
Dung Ngọc nhìn yêu quái củ cải trước mặt, chỉ cảm thấy không chỉ xấu, lại còn ngốc như vậy, quả thực là cực phẩm trong yêu quái.
“Thích nhìn lén như vậy, thế ngươi đi cùng hồ ly tinh kia thì thế nào?”
Trên người hắn hiện lên ánh sáng màu vàng, rất rõ ràng chính là muốn khiến Quý Lạc như vậy luôn.
Quý Lạc sao có thể như mong muốn của hắn, cô cúi người, trực tiếp xoa đôi bàn tay bẩn thỉu lên chiếc áo choàng trắng của hắn trong ánh mắt xen kẽ sửng sốt của Dung Ngọc, trong nháy mắt, chỗ bị tay Quý Lạc đụng vào lập tức trở nên đen như mực.
Theo kinh nghiệm của cô, mặc quần áo trắng, nhất định là có bệnh sạch sẽ siêu cấp lớn.
Quả nhiên, vào lúc Dung Ngọc nhìn thấy vết bẩn trên quần áo, thành công nhíu lông mày đẹp xuống.
Sau đó hắn vậy mà không phải tìm Quý Lạc tính sổ trước, mà lại vội vàng bấm tay niệm thần chú rửa sạch.
Chính là lúc này!
Quý Lạc vội vàng chạy về phía trước, cô thề là cô đã dùng tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời.
Nhưng mà...... Cũng không có dùng được, cô chạy trốn có nhanh, so ra cũng kém so với tốc độ của Dung Ngọc.
Hơn nữa trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chep-tay-tam-nguyen-cua-nu-phu/3133383/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.