Thuốc mỡ Hứa Huệ Chanh để dành trước kia vẫn còn thừa lại, sau khi cô tìm ra, Chung Định nhìn nhìn trên thân chai chẳng có giải thích gì hết, hắn nghi ngờ nói, “Cái thứ đồ chơi này là sản phẩm ba không à?”
(Sản phẩm ba không: thường là chỉ sản phẩm không ngày sản xuất, không chứng chỉ chất lượng, không nhà sản xuất. Hoặc có cách giải thích là: không có tên hãng sản xuất, không có địa chỉ hãng sản xuất, không có số chứng chỉ an toàn vệ sinh.)
Cô ấp úng giải thích, “Là Vũ ca bảo bác sĩ điều chế ra.” Sau khi bị thương cô toàn bôi thứ thuốc này, thật sự là không hề để lại sẹo.
Chung Định vặn mở nắp chai ra ngửi thử, mùi thuốc rất thơm, bên trong đã bị vét thành một cái hố, có thể tưởng tượng được, trước kia cô thật sự thường xuyên bị đánh. Hắn đóng nắp chai lại, ném chai thuốc mỡ lại cho cô, “Tự mình bôi đi.”
Hứa Huệ Chanh đón lấy chai thuốc rồi lẳng lặng ngồi xuống giường đẩy, quệt thuốc mỡ xoa lên vết thương. Mới vừa đụng vào miệng vết thương một chút, cô đã run cả người.
Chung Định đánh giá căn phòng thuê có gác lửng của cô. Trên mặt đất là đống hỗn độn, trừ chiếc giường đẩy ra, những thứ khác đều đã bị xáo trộn. Hắn giương mắt nhìn căn phòng ở lầu trên. Xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy được, bài trí ở bên trong vẫn còn ngay ngắn ngăn nắp. Hắn quay đầu lại nhìn động tác bôi trét của cô, “Cô có dự tính gì?”
Cô cúi đầu, động tác ngừng lại, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chanh/800575/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.