Trạm đầu tiên hai người đến là một công viên quốc gia cây cối um tùm, khí hậu trong núi hơi âm u lạnh lẽo, may mắn đồ đạc của Vương Tây và Hồ Lục chuẩn bị khá đầy đủ, đem theo áo khoác quần dài. Khi chạy đến nơi trời cũng đã sắp tối, hai người bọn họ đành phải ngủ tạm một đêm ở một khách sạn nhỏ trong trang trại.
Ngày thứ hai, mặt trời rất nể mặt lộ cái mặt to hình tròn, chẳng qua trong núi tựa như được thiên nhiên lắp đặt máy điều hòa, một chút cũng không nóng. Vương Tây và Hồ Lục cũng không thuê hướng dẫn viên du lịch, tự mình đi dạo hơn phân nữa một số điểm tham quan theo dấu hiệu dọc đường.
Khi xuống đường núi, có lẽ do không khí trong núi ẩm ướt, tảng đá dọc đường cũng mọc đầy rêu xanh. Vương Tây một lòng muốn nhanh chóng nhìn hấy biển giới thiệu vắn tắt về cảnh quan phía trước, không chú ý trượt chân một cái bị trặc chân, lúc té xong đau đến mức khiến trán cậu không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
Hồ Lục vội vàng đỡ Vương Tây một cái, từ từ đi đến đường chính, dể cho cậu ngồi trên ghế một chút, bản thân đi thử đi xem gần đó có cửa hàng nhỏ vân vân để hắn mua chút nước đá đến đắp.
“Nè… Hồ lô, cậu có thể sẵn tiện mua kem ly về cho tớ không? Hít!” Vương Tây vừa nhớ tới kem ly đã kích động đến mức quên bản thân đang trật khớp mà đứng lên, lập tức đau đến mức cả mặt vặn vẹo lại đặt mông ngồi xuống lại.
“Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-be-cua-toi-la-dai-than/33851/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.