[[Xuyên Sách] Bấm Tay Tính Toán, Hôm Nay Anh Ắt Sẽ Gặp Đại Nạn]
Ở phía bên Nhan Khuynh, Chúc Dương và Ngụy Nguyên đã vội vã đến thành phố A cùng lúc, nhưng người lo lắng cho Nhan Khuynh là Chúc Dương lại là người đầu tiên đến quán trà.
Cậu mở cửa bước vào, nhưng cậu không cảm thấy bầu không khí lo lắng, ngược lại thấy một cảm giác thoải mái và ấm cúng.
Nhan Khuynh là người thích hưởng thụ, quán trà này nhìn không lớn, nhưng trang trí rất đẹp. Mặc dù đồ nội thất đơn giản, nhưng có một vài nét xưa cổ kỳ lạ ở khắp mọi nơi. Lúc này, Nhan Khuynh đang ngồi trên một chiếc đệm mềm và nghịch chiếc bể cá mà cô vừa có được.
Chỉ có thể nói là thực sự hợp ý, sau khi nhìn thấy Nhan Khuynh, con cá koi béo ở chợ gỗ trở nên chán nản vì không bị đem đi ngay lập tức, sau đó đã tuyệt thực.
Dù sao cũng là đại ca nhỏ này đại biểu cho vàng bạc, ông chủ sợ có chuyện không hay nên vội vàng gọi điện thoại cho Nhan Khuynh, lập tức gửi cá koi cho cô trước. Tất nhiên, bể cá đặt làm của Nhan Khuynh vẫn đang được làm, vì vậy bể cá đi kèm với cá koi lần này vẫn là bể cá sứ Thanh Hoa trước đó.
Theo lý mà nói, bể cá hình tròn ngũ hành thuộc kim, có thể sinh thủy vượng nên là điềm lành. Cá koi có màu vàng, có thể nói là rất hài hòa. Nhưng Nhan Khuynh cảm thấy bể cá không đủ hoàn hảo nên cô định bố trí một trận pháp Phong Thủy nhỏ để cho cá được nghỉ ngơi tốt.
Đây chính là cá koi chiêu tài của quán, không thể qua loa.
Nghĩ đến đây, Nhan Khuynh chọn ra một vài đồ trang trí bể cá nhỏ và cẩn thận đặt chúng dưới đáy bể cá, nhưng tới lúc lắp đặt xong thì Nhan Khuynh không hài lòng với hình dạng của gốc cây nhỏ, vì vậy cô tìm một công cụ để tự mình chỉnh sửa nó.
Còn cá koi kia, nó chỉ bơi dí vào thành bể cá giống như con người. Nếu không phải không thể ra khỏi nước, có lẽ nó đã nhảy ra khỏi nước, dùng sức cọ vào người Nhan Khuynh.
Chị gái vừa xinh đẹp vừa hiểu công việc thực sự quá ít, cá koi có được chủ nhật như vậy thật đúng là không thể nào tốt đẹp hơn, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t
“Làm việc chăm chỉ, sau này nhóc sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn.” Duỗi ngón tay vuốt ve đầu cá koi, đôi lông mày cùng với đôi mắt ôn hòa của Nhan Khuynh đẹp đến khó tin.
Được, thật thích ... Cá koi nhỏ rất thích cảm giác yên bình trên cơ thể Nhan Khuynh, nó ngẩng đầu lên và cố gắng đến gần Nhan Khuynh hơn, sau đó thân mật hôn đầu ngón tay của cô, cực kì không muốn rời xa.
Chúc Dương ở ngoài cửa nhìn cảnh tượng trong nhà, chỉ cảm thấy chị gái mình chỗ nào cũng đẹp, một tên đê tiện như Ngụy Nguyên nên cút thật xa. Nghĩ đến những tin nhắn của những người đó trên mạng, lửa giận trong lòng cậu càng không thể kiểm soát.
Nhan Khuynh nghe thấy tiếng động ngẩng đầu lên, bắt gặp Chúc Dương với vẻ mặt không vui, vội vàng vươn tay gọi cậu lại đây: “Sao lại ở chỗ này? Tan học chưa?”
“Chưa tan.” Chúc Dương liếc nhìn thấy điện thoại của Nhan Khuynh ở một bên, lập tức hiểu cô chắc chắn còn chưa phát hiện mà thở dài.
“Sao chị còn rảnh trêu cá thế? Chị không biết trên mạng có chuyện gì hả?”
“Trên mạng? Chuyện gì xảy ra?” Nhan Khuynh cũng có chút kinh ngạc.
Chúc Dương không biết nên giải thích như thế nào, cuối cùng chỉ có thể để Nhan Khuynh tự đọc: “Mở Weibo ra sẽ biết. Làm sao chị lại dính líu đến Ngụy Nguyên và La Minh vậy?”
Ngụy Nguyên và La Minh? Chuyện gì đang xảy ra vậy! Nhan Khuynh ban đầu không hiểu, nhưng sau khi nhìn thấy trên Weibo, cô càng thêm bối rối.
Không biết vì sao, tài khoản Weibo của cô liên tục đẩy tin nhắn, trong nháy mắt có hàng chục nghìn tin nhắn được gửi đi, điện thoại lập tức bị sập nguồn. Sau năm phút đồng hồ, điện thoại di động của Nhan Khuynh đã được khôi phục, sau khi xem chi tiết, cô cũng rất khó nói nên lời.
Nói về cuộc sống tốt đẹp ba tháng này, Nhan Khuynh đã quên tên cặn bã Ngụy Nguyên này từ lâu rồi. Rốt cuộc, trong mắt Nhan Khuynh, tên này chỉ là một người đàn ông bị cắm sừng và cả gia đình hắn đều gặp vận rủi. Đừng nói là chơi mấy cái trò ngược luyến tình thâm để làm bàn đạp cho nữ chính trong nguyên tác, đến cả tát hắn cô cũng chẳng muốn, chỉ muốn tránh xa hắn càng sớm càng tốt.
Cuối cùng thì ghét của nào trời cho của đấy, cô trốn đến tận đây rồi mà còn có thể dính líu lại được, đúng là đau đầu. Nhìn vào nội dung bình luận của những người đó trên mạng thì không biết nên khóc hay cười. Cô chỉ cảm thấy những người hâm mộ ngu ngốc này mẹ nó thực sự bị thiểu năng trí tuệ, hoặc là họ quá thiển cận, chưa bao giờ nhìn thấy thầy bói chân chính sao?
Đợi đã, chưa bao giờ nhìn thấy thầy bói chân chính sao? Nhan Khuynh đã có một tính toán nhanh chóng và nảy ra ý tưởng ngay lập tức.
Nhan Khuynh đột nhiên nhớ đến thế giới mà cô chưa xuyên đây, nơi có một vài Weibo có tick V dành riêng cho việc buôn bán này kia.
Họ không chỉ bói toán đoán mệnh mà mà còn mở các cửa hàng trên Taobao bán những thứ như trang sức bói toán và bùa hộ mệnh. Vào thời điểm cô còn đi học, Nhan Khuynh có một người bạn làm việc này, cũng từng nghe người ta nói rằng anh ta có thể kiếm được hơn một triệu nhân dân tệ trong một tháng hoặc nhiều hơn.
Nhưng vào thời điểm đó, Nhan Khuynh đã nổi tiếng đến mức những người tìm đến cô nhiều tới mức nắm tay nhau là có thể đủ vòng quanh thành Cửu Ngũ. Về cơ bản có thể nói là mở một quẻ ăn cả năm, số tiền ít ỏi như vậy sao có thể lọt mắt cô. Nhưng bây giờ dù sao cô đã nghèo rồi, cô cảm thấy ý tưởng này không tồi.
Nhan Khuynh một lòng tập trung vào việc kiếm tiền và muốn thử mọi phương pháp có thể. Sau khi có ý tưởng, cô lập tức nhập một vài từ khóa trên Weibo, những từ như “cá koi”, “tài lộc hàng ngày“. Cuối cùng, cô bất ngờ phát hiện ra không có ai trên thế giới này kinh doanh loại hình kinh doanh này, đầu óc cô đột nhiên trở nên thông suốt.
Xét cho cùng, quán trà của cô dù tốt đến đâu thì cũng chỉ là cửa hàng vật chất, khả năng chi tiêu của thành phố A là có hạn, rượu thơm ở hẻm sâu thì cũng phải để hương truyền ra trước. Nhưng bây giờ là xã hội mạng, không bằng trước tiên dựa vào hoạt động mạng để tạo dựng tên tuổi cho mình!
Lòng cô chợt giác ngộ.
Nhan Khuynh cân nhắc tính khả thi của kế hoạch, khuôn mặt cô trở nên nghiêm túc hơn. Chúc Dương bên cạnh nhìn cô mà trong lòng rung động, sợ cô vì chuyện của Ngụy Nguyên mà cảm thấy đau lòng.
Thực ra thì trước khi Chúc Dương đến đây, cậu có hỏi sơ qua chuyện lúc Nhan Khuynh còn ở Yến Kinh, nhưng tất cả những gì cậu nghe được đều khiến người ta đau lòng.
Trong điện thoại, bạn của Chúc Dương thao thao bất tuyệt nói về Nhan Khuynh.
Không trách được vì lúc Nhan Khuynh còn ở Yến Kinh quá nổi danh. Là một học sinh ngoan với tiền đồ tươi sáng, thế mà lại vì một câu của Ngụy Nguyên mà can tâm làm chim hoàng yến. Sau lại dứt khoát chia tay, người biết đều nói người như Nhan Khuynh đúng là mạnh mẽ.
“Tôi đã từng thấy Ngụy Nguyên và Nhan Khuynh ở chung một chỗ, Nhan Khuynh hầu hạ đúng là làm người ta phát thèm!” Bạn Chúc Dương hâm mộ vài câu: “Hẳn là cậu biết mấy tiểu thư khuê các ở cổ đại chứ nhỉ? Nhan Khuynh cho người ta cảm giác như vậy, xem chồng như trời!”
“Xem chồng như trời?” Chúc Dương nghe xong mà cảm thấy đau răng: “Cậu nói đây là Nhan Khuynh thật hả?”
“Tất nhiên rồi!” Cậu bạn không nhịn được mà nâng cao giọng: “Nhan Khuynh cảm kích biết điều lại còn có tài, cũng không tiêu hoang phung phí, hằng ngày dịu ngoan không làm trời làm đất. Cậu cũng biết thời buổi này nuôi hoàng yến cũng không dễ, bỏ ra nhiều tiền cũng chỉ là đồ chơi. Nhan Khuynh đúng là thiệt tình với Ngụy Nguyên!”
“Cô ấy thích Ngụy Nguyên?” Chúc Dương khó khăn hỏi, cảm giác như bị ai đó nhéo một cái. Vốn dĩ cậu chỉ cho rằng Nhan Khuynh là mê muội nhất thời, nhưng bây giờ nghe những lời mà bạn nói, cô rõ ràng là yêu Ngụy Nguyên sâu đậm. Thậm chí còn vì Ngụy Nguyên mà nhẫn nhịn. Nhưng cuối cùng lại đi vào kết cục như vậy.
Những ngón tay cầm điện thoại của Chúc Dương càng lúc càng siết chặt, cuối cùng cậu còn ước gì mình có thể thẳng tiến đến Yến Kinh ngay mà đánh Ngụy Nguyên một trận tơi bời. Tiện thể hỏi hắn một câu, hỏi một chút hắn xem chân thành của Nhan Khuynh thành cái gì!
Cuối cùng, Chúc Dương tức giận đến không nhớ rõ mình cúp điện thoại như thế nào, hiện tại nhìn thấy Nhan Khuynh nhìn chằm chằm nội dung trên Weibo hồi lâu không nói, cậu theo bản năng cho rằng Nhan Khuynh còn đang đau khổ vì Ngụy Nguyên. Nhịn không được muốn đến gần hơn ôm cô và an ủi cô một chút.
Nhưng Chúc Dương còn chưa đưa tay ra, Nhan Khuynh chợt tỉnh, kéo cậu lại.
“Chị, chị…” Chúc Dương muốn nói với Nhan Khuynh, đừng quan tâm đến tên đê tiện Ngụy Nguyên kia, cô còn có cậu, nhưng còn chưa nói xong đã bị câu hỏi của Nhan Khuynh làm đứng hình.
“Chúc Dương, cậu nghĩ sao về việc tôi lập tài khoản đăng bài huyền học trên Weibo? Nó giống như việc đăng bán cá koi đổi vận ấy.”
“Đó là cái gì?” Chúc Dương còn đang đắm chìm trong bộ dạng đáng thương của Nhan Khuynh, căn bản không theo kịp tiết tấu của Nhan Khuynh.
“Đó là kiểu nói chuyện hàng ngày về mấy điều nghi kỵ trong ngày, nhân tiện đăng bài về mấy nội dung cá koi đổi vận gì đó. Sau đó, tôi dự định bắt đầu kinh doanh trên Internet, đoán chữ thử cát hung, một ngàn tệ một quẻ, một ngày ba quẻ, ai ra giá cao hơn thì được, cậu thấy thế nào?”
“Hình như cũng có thể.” Mặt Chúc Dương ngơ ngác mà nghe.
“Vậy là ổn rồi!” Nhan Khuynh tâm tình rất tốt: “Ồ, Ngụy Nguyên này cũng hữu dụng, chúng ta lấy hắn làm ví dụ đi.”
“Ý chị là gì?” Chúc Dương nghe đến tên Ngụy Nguyên lại trở nên nhạy cảm.
Nhưng giọng điệu của Nhan Khuynh lại rất tự nhiên: “Người này là người bị cắm sừng ó! Còn có nhiều hơn một người. Mấu chốt là hắn ta khá nổi tiếng mà nhỉ? Nếu như tôi có thể bói đúng cho hắn thì có phải là hot luôn không?”
“Chị không thèm để ý sao?”
“Tôi quan tâm cái gì?” Nhan Khuynh mới đầu không hiểu, nhưng vừa thấy Chu Dương do dự, lập tức hiểu ra cậu đang lo lắng cái gì, trong lòng cũng ấm áp hơn: “Ai mà thời trẻ không gặp phải mấy tên lưu manh này chứ, yên tâm, tôi không sao!”
Sau khi nói xong, Nhan Khuynh mở giao diện cài đặt Weibo của mình, đổi tên Weibo thành blogger huyền học Nhan Khuynh. Ngay cả phần giới thiệu cá nhân cũng được đổi thành “Chia sẻ chú cá koi này để thêm may mắn.”
Cô là kiểu người đã nghĩ là bắt tay vào làm luôn, nếu muốn lấy nổi tiếng từ trên mạng thì phải làm ngay bây giờ.
Nhan Khuynh trước tiên đã kiểm tra các ghim Weibo của một số chủ cửa hàng Taobao nổi tiếng trên Internet, so sánh hình thức, sau đó hoàn thiện nội dung ghim Weibo của chính mình, đại khái là thẳng thắn về các công việc liên quan tới bói toán, đoán đâu trúng đó. Còn đặt giá và số lượng đơn đặt hàng nhận được mỗi ngày. Cuối cùng, dòng chữ “ai trả giá cao nhất sẽ được nhận” đã được in đậm và thay thế bằng màu đỏ. Sau khi kiểm tra hai lần để đảm bảo không có vấn đề gì thì đăng bài lên.
Còn những bài viết trước kia của nguyên thân bày tỏ tình yêu với Ngụy Nguyên, thậm chí các bài cầu mà không được tủi thân vô bờ Nhan Khuynh cũng không xóa đi. Một là nó không cần thiết, hai là Nhan Khuynh không cảm thấy rằng cách làm của nguyên chủ là không xứng đáng. Trong lòng mỗi người đều có cái cọc, lựa chọn nào cũng được, chỉ cần không hối hận, thì đó là đúng đắn.
Hơn nữa, linh hồn của nguyên chủ đã hoàn toàn biến mất, vì vậy Nhan Khuynh càng không muốn xóa dấu vết về sự tồn tại cuối cùng của cô ấy trên thế giới này. Và đây có thể coi là sự dịu dàng độc nhất vô nhị của Nhan Khuynh.
Trong lòng Chúc Dương có nhiều cảm xúc lẫn lộn, nhưng sau khi nghĩ lại, cách làm của Nhan Khuynh phù hợp với tính cách của cô nhất.
Suy cho cùng, một người sống hiểu nhiều như vậy, yêu thì yêu, không yêu thì buông tay thôi. Làm sao có thể vì Ngụy Nguyên mà âm thầm đau lòng? Loại rác này chắc chắn không xứng với chị gái của cậu!
Nghĩ đến đây, tâm tình Chúc Dương lập tức sảng khoái, sau đó cậu đột nhiên chú ý tới cá trong bể.
Cá koi bị bỏ qua một lúc lâu cuối cùng cũng thấy có người chú ý đến mình, nó vẫy đuôi thể hiện sự xinh đẹp của mình. Tiếc là nó quẳng nhầm mị lực cho người mù xem, ở một số phương diện nào đó thì Chúc Dương không tinh ý tới mức làm người ta sôi giận. Chỉ thấy cậu nhìn chằm chằm vào con cá koi một lúc lâu, rồi đột nhiên nói: “Con cá mới của chị hả? Con này béo quá đi!”
Má nó! Cậu mới béo, cả nhà cậu đều béo! Cá koi tức giận tới mức vung đuôi tát nước vào Chúc Dương, sau đó bày ra vẻ mặt cá chết nhìn cậu rồi chạy lại cọ Nhan Khuynh.
Chúc Dương trầm mặc một hồi, quay đầu nhìn về phía Nhan Khuynh: “Con cá mập này có thể hiểu được tiếng người sao?”
Nhan Khuynh cạn lời, còn con cá koi kia thì cực kì ghét bỏ. Dừng có mà nói hươu nói vượn. Sau khi kiến quốc cũng không thể thành tinh. [xem thường.jpg]
Cứ như vậy, Nhan Khuynh và Chúc Dương nói chuyện một hồi sau đó lại chú ý đến Weibo. Nhưng lúc này, nhóm người hâm mộ não tàn trên mạng đã bị chiêu này của Nhan Khuynh làm cho bối rối.
Nguyên nhân cơ bản là vì Nhan Khuynh quá thờ ơ, không để cho người ta ghét tới được khoái cảm khi đâm chọt người khác.
Không nói cái khác, huống chi là lần trước Nhan Khuynh bị chèn ép, nguyên chủ lúc ấy bởi vì chịu không nổi bị toàn dân sỉ nhục mà tự sát. Đáng tiếc cuối cùng cô ấy đã được chủ nhà cứu, Ngụy Nguyên thậm chí không nhìn cô ấy khi cô ấy được đưa đến bệnh viện.
Cho nên lần này, rất nhiều người đều cảm thấy Nhan Khuynh sẽ bởi vì chịu không nổi mà nhất định sẽ làm ra chuyện khiến bọn họ thêm thoải mái, tốt nhất thề không bám víu lấy Ngụy Nguyên để lăng xê, cũng không mưu toan gả vào nhà giàu.
Nhưng điều họ không bao giờ ngờ tới là Nhan Khuynh đã làm ngơ trước việc đó, thậm chí còn đổi tên trên Weibo. Bây giờ, những người hâm mộ não tàn đang cố gắng ép cô đến chết không biết phải nói gì. Mãi một lúc sau, những người tích cực nhất mới phản ứng lại và bắt đầu chửi rủa.
“Con nhỏ này điên rồi! Tự đạo tự diễn bám chân mấy anh trẻ đi, bây giờ cả chuyện bói toán cũng bịa ra cho được, tôi thực sự muốn biết Nhan Khuynh có nhận dạng hết được mặt chữ mẹ đẻ không vậy?”
“Thật là ghê tởm. May chỉ là trên mạng thôi nhé, nếu ở trực tiếp thì tôi đã ném trứng thối vào mặt cô ta rồi.”
“Chết cười mất, mấy người không nhìn thấy quảng cáo cố định của cô ta à? Một ngàn tệ một quẻ? Sao không đi cướp luôn đi! Là bị chồng Ngụy Nguyên vứt bỏ xong không tìm được tên nào bao dưỡng nữa à?”
Tất cả những bình luận khó nghe lần mà lượt đến. Chúc Dương nhíu mày nhưng Nhan Khuynh lại không có phản ứng gì.
“Chị không tức giận?” Chúc Dương rất là kinh ngạc.
“Sao lại tức giận?” Nhan Khuynh cảm thấy những người mắng cô đều là tiền vào túi. Bị mổ xẻ không những không có tức giận mà còn có vẻ vô cùng phấn khích, thậm chí còn có chút háo hức muốn thử.
Chúc Dương đột nhiên muốn thắp cho mấy người chửi mắng cô một cây nến, quả nhiên, Nhan Khuynh nhìn mấy cái ảnh của các bình luận đang xôn xao kia rồi trực tiếp dùng acc chính trả lời!
Người thứ nhất là người chửi cô tự đạo tự diễn, Nhan Khuynh nhìn ảnh tự chụp của cô nàng rồi tính luôn cho người ta một quẻ.
“Tôi xem thấy hướng mặt cô có hai chỗ lõm trên mũi, đó là biểu hiện của sự bần hàn. Mũi là Thổ tinh, hai chỗ lõm đó bị phá vỡ, không chỉ tổn thất về tài chính mà còn phải khổ sở. Mà cô còn là người cay nghiệt, cho nên lại càng cô đơn hiu quạnh. Tôi khuyên cô hãy làm nhiều việc thiện và tích đức nhiều hơn, để khi về già có nơi nương tựa, nếu không sẽ sống lang thang đầu đường xó chợ. Cuối cùng là đừng nói dối nữa, đừng để bản thân chìm đắm mãi.”
Sau đó, người thứ hai nói rằng sẽ đánh cô, Nhan Khuynh trả lời bằng hình ảnh bẻ gãy tấm ván bằng tay không. Tấm ván dày ba bốn centimet, nhân tiện nói: “Nào! Cùng nhau tới đi.”
Còn người thứ ba bảo sau khi Nhan Khuynh bị Ngụy Nguyên vứt bỏ không tìm được người bao dưỡng, cô thoải mái mà trả lời bằng cái bill chuyển khoản: “Tôi thực sự rất nghèo, tiền nuôi dưỡng chồng Ngụy Nguyên của mấy người đắt quá đi mất, tôi đã mất hơn một trăm vạn trong ba tháng. Bây giờ tôi đã tiêu sạch tiền tiết kiệm rồi, chỉ có thể ra ngoài để kiếm tiền. Có khi một ngàn đô một quẻ thật ra cũng đắt, tôi nói thẳng, không có nhân quả nào mà tôi không lường được.” Có thể nói là cực kì tự tin.
Tiếp theo là người thứ tư….thứ năm….
Nhan Khuynh trả lời không dịu không nóng, nói chuyện dứt khoát lưu lát vô tình vả mặt cả đống người.
Cô đúng là đoán đâu trúng đó, có khi chỉ cần dựa vào mấy cái ảnh của đám fan não tàn đăng lên weibo, cho dù chỉ có tay hay là một bóng dáng, cô cũng có thể nhìn ra rất nhiều điều. Kết quả là tất cả những người đó đều cảm thấy chột dạ, nơm nớp lo sợ đến mức không dám nói gì cả.
Đặc biệt là mấy cô đầu tiên mà Nhan Khuynh trả lời, cũng coi như là lực lượng nòng cốt của Ngụy Nguyên, ngày thường cũng rất tích cực. Một que đơn giản của Nhan Khuynh coi như bóc hết gốc gác của mấy cô.
Trên mạng cô ta là một kẻ giả dạng thành người giàu có nhưng thực sự thì chỉ là một nhân viên dọn vệ sinh ở câu lạc bộ. Điều cô ta sợ nhất là bị phát hiện không có tiền. Vì vậy, sau khi Nhan Khuynh nói ra, phản ứng đầu tiên của cô ta là lập tức chửi lại. Thật trùng hợp, cô ta vừa gõ chữ xong thì ở nhà đột ngột mất điện. Nhưng điều khiến cô ta đau khổ nhất là không thể sử dụng điện thoại di động.
Weibo hiện tại rất thông minh, nếu cô ta trả lời bằng điện thoại di động của mình, người ở đầu bên kia Weibo có thể nhìn thấy kiểu điện thoại di động của cô ta. Nhưng làm sao một tiểu thư giàu có lại có thể sử dụng một chiếc điện thoại di động bình thường? Để duy trì nhân thiết của mình, cô ta chưa bao giờ dùng điện thoại di động để trả lời Weibo hay nhắn tin Wechat.
Nhưng mà bởi vì cô ta biến mất nên mới khiến người khác hoài nghi.
“xx có vấn đề gì đúng không? Nhan Khuynh nói có hơi kì lạ nha.” Bạn tốt của nhà giàu giả nhìn thấy cô ta đột ngột biến mất nên hỏi thử trong nhóm. Nó nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người khác, trong số đó còn có cô nàng đã có khoảng thời gian vui vẻ với nhà giàu giả, thậm chí còn nhắn riêng để xác nhận thử.
Nhưng một số người quan tâm thì cũng một số người không thích. Trong nhóm, một thành viên thực sự có ít tiền luôn coi thường vẻ ngoài cao ngạo của cô ta. Và việc Nhan Khuynh trực tiếp đánh giá nhà giàu giả đã mang đến cho người này một ý tưởng mới.
Người này lên tìm các bức hình mà cô nàng nhà giàu kia khoe hàng hiệu cùng với mấy bức ảnh mạng để so sánh, cũng lên điện thoại tìm và xem xét một chút. Cuối cùng, không ngờ rằng những bức ảnh đó đều là hàng cắt ghép? Tất cả các thẻ tên được cắt ra và sao chép từ ảnh của người khác, sau đó cắt ghép tải lên ảnh của mình. Về phần căn biệt thự phía sau không phải của cô ta mà là một căn biệt thự gần đó đang được rao bán.
Vì vậy, người này không thể không nói với những phát hiện của mình trong nhóm: “Mẹ nó! Cái thứ này hình như toàn gạt chúng ta thôi, cô ta không có tiền.”
“Sao có thể?” Những người khác trong nhóm đều không tin.
“Thật mà! Nhìn đi!” Người này trực tiếp tung ra bằng chứng cho thấy cô ta giả vờ là một người giàu có. Lần này, một nhóm người đã bị sốc. Mãi đến năm phút sau, mọi người mới lần lượt bắt đầu nói.
“Cô ấy đang nghĩ gì vậy? Chuyện này lại có thêm cái gì nữa đây?”
“Thứ hư vinh!”
“Cái này thật là….”
Trong nháy mắt trong nhóm nói cái gì cũng có, rất nhanh liền có người ý thức được Nhan Khuynh lúc trước nói cái gì: “Mọi người không cảm thấy cái cô Nhan Khuynh kia là biết bói toán thật hả!”
Người này chụp ảnh màn hình câu trả lời của Nhan Khuynh bỏ vào trong nhóm, “Tôi nghĩ điều đó thực sự là đúng.”
Vả mặt đau hơn nữa là sau khi xác nhận thầy bói giả là tội phạm bỏ trốn, tài khoản chính thức của cảnh sát thành phố A còn nhân cơ hội tung tin thầy bói giả đã bị bắt và đưa ra trước công lý. Đồng thời còn đặc biệt nhấn mạnh rằng chính Nhan Khuynh đã nhắc nhở nên họ phát hiện ra thầy bói giả đúng là tội phạm bỏ trốn.
Bây giờ, tất cả những người mắng mỏ Nhan Khuynh tự biên tự diễn đều như bị tát đau vào mặt.
Dù sao đây cũng là kết luận do tài khoản chính thức của cảnh sát đưa ra, trừ khi bản lĩnh của Nhan Khuynh lớn đến mức có thể mua cả văn phòng thành phố, nếu không tài khoản chính thức của cảnh sát này tuyệt đối không thể đăng tải nội dung như vậy.
Tất cả những người mắng mỏ đều im lặng vào lúc này. Còn những cư dân mạng chỉ biết ăn dưa chưa lên tiếng cuối cùng cũng tìm được cơ hội để bày tỏ ý kiến của mình. Tuy nhiên hầu như chỉ tập trung vào việc Nhan Khuynh nói đâu trúng đó.
“Mẹ nó, Nhan Khuynh này thật đúng là có thể xem bói!”
“Chắc chắn là có thể, lời khai của cảnh sát đều được chứng thực mà! Số tiền liên quan đến vụ bói toán giả không nhỏ, nếu thực sự đi vào giải quyết thì ngồi tù 30 hay 40 năm là chuyện bình thường. Nếu Nhan Khuynh có đủ tiền để mua ông này để tự biên tự diễn thì ôm đùi nhà giàu làm chi, bản thân cổ là cái đùi to rồi!”
“Vậy xem ra là tay không chẻ củi là thật! Anh có để ý lúc cổ cầm tay thầy bói giả không? Không khác gì véo gà á!”
“Không biết tại sao, nhưng khi nghĩ đến những lời của Nhan Khuynh như ôi tới đi~ cùng nhau chơi, tôi đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.”
“Không phải mỗi mình lầu trên đâu.”
Cứ như vậy mấy bình luận mà Nhan Khuynh trả lời cũng bị đào ra. Lời giải thích về mối quan hệ giữa Nhan Khuynh và Ngụy Nguyên, còn bị người ta quay lại đoạn nói Ngụy Nguyên trên đầu sẽ đội cả tấm thảm xanh mướt chứ đừng nói đến mũ. Mà cái acc weibo này cũng bị cư dân mạng kéo lên hotsearch.
Chồng quốc dân đã trở thành người bị mũ xanh, danh hiệu này còn thú vị hơn nhiều so với chim hoàng yến.
Trong giới Yến Kinh từ lâu đã có người không ưa Ngụy Nguyên, sau khi phát hiện ra cái hotsearch này của Ngụy Nguyên đã trực tiếp vạch trần chuyện của hắn.
Lương Hải có một bảo bối to: Anh em, tin tưởng tôi! Không cần phải chờ mũ xanh của Ngụy Nguyên đâu! Đã có một đồng cỏ trên đầu anh ta rồi. Trong toàn bộ giới này, không có ai đáng xấu hổ hơn anh ta. Bị một diễn viên tuyến mười tám chơi xoay quanh. Còn cái tên nam trà xanh La Minh cũng là tên não tàn. Đều lớn tuổi như thế rồi mà đóa sen trắng cũng chưa từng thấy qua, vội vội vàng vàng đi làm lốp xe dự phòng cho người ta.
PS: Thiếu gia tôi hôm nay rất vui, chuyển tiếp xổ số, 100 lần bốc thăm chia đều 88 vạn, mọi người đưa tôi lên hot search đê!
Trời ơi, ghê gớm dữ vậy sao? Nhiều cư dân mạng theo dõi Weibo của Lương Hải kinh ngạc muốn xỉu.
Mà cái Lương Hải chuyển cũng thực sự rất hào phóng, nhiều người không để ý đến chuyện ngồi lê đôi mách đã nhanh chóng retweet để rút thăm.
Chỉ trong ba phút, bài đăng trên Weibo của Lương Hải đã được retweet hơn một vạn lần. Những người đọc nội dung cụ thể đều biết trong lòng những gì Lương Hải nói về cơ bản là đúng.
Giống như Ngụy Nguyên và La Minh, Lương Hải cũng là một người nổi tiếng trên Weibo. Mà điều khiến người ta nghiến răng nghiến lợi nhất chính là cái tên này lại cua được nữ thần quốc dân ảnh hậu Hướng Vãn. Ngày thường không làm gì, chỉ mê phát cơm chó với tiêu tiền.
Căn bản anh ta và Ngụy Nguyên không có xung đột lợi ích gì, nhưng cố tình là cô nàng nữ chính trong nguyên tắc Nghê Ngọc mà hắn mê đắm đuối lại tham gia vào giới giải trí, chỉ là một người trong suốt tuyến mười tám, là cái kiểu gọi tên mà chả ai hay.
Theo lẽ thường, vị trí của Hướng Vãn không thể có xung đột nghiêm trọng với Nghê Ngọc, nhưng lại cả hai kết thù trong bộ phim truyền hình gần đây.
Ban đầu, vì ngưỡng mộ Hướng Vãn nên biên kịch của vở kịch đó đã lấy Hướng Vãn làm nguyên mẫu để thể hiện một vai nữ phụ rất quan trọng, nhiều lần cầu xin Hướng Vãn tham gia. Nhưng Hướng Vãn có những lịch trình khác trong tay nên không thể sắp xếp lịch trình.
Nhưng biên kịch rất chân thành, sau khi thảo luận với người đại diện, Hướng Vãn cảm thấy nếu không từ chối được thì cứ nhận lời. Nhưng ngay khi cô ấy thảo luận với các đoàn phim khác và sắp xếp thời gian để đồng ý, biên kịch đã gửi lời xin lỗi và nói với Hướng Vãn rằng Ngụy Nguyên người đầu tư đã nhét một diễn viên tuyến mười tám vào là Nghê Ngọc.
“Nếu đã như vậy thì quên đi.” Hướng Vãn tính tình bao dung, không để ý những chuyện này. Còn Lương Hải cũng không phải là kẻ không biết điều, thậm chí anh ta còn mừng thầm vợ làm ít việc lại có thể nghỉ ngơi nhiều hơn.
Nhưng cố tình Nghê Ngọc, nữ chính trong nguyên tác là một người đầy mưu mô, sau khi ảnh tạo hình vừa lộ ra, cô ta nhẹ nhàng đạp Hướng Vãn một cái.
Nghe nói Hướng Vãn vì công tác quá bận rộn nên vai này mới đến tay cô ta, cho dù nhận vai gấp gáp nhưng cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội mà biên kịch và đạo diễn đã trao cho mình.
Mẹ nó nhận vai lúc gấp gáp, nói thế này chẳng phải đang ám chỉ Hướng Vãn không đủ tận tâm sao? Còn cái gì mà cơ hội do biên kịch và đạo diễn trao cho, quá vớ vẩn. Bởi vì vai diễn này rõ ràng là do Nghê Ngọc bám cạp quần của Ngụy Nguyên mới lấy được.
Cho nên sau khi Lương Hải nhìn thấy thì lập tức nổi điên!
Nếu Hướng Vãn không đủ tận tâm thì chắc chắn Nghê Ngọc bị mù. Ngoài tài năng, kỹ năng diễn xuất còn phụ thuộc vào sự khổ luyện. Hướng Vãn có thể có được vị trí như ngày hôm nay, sau lưng cô ấy đã bỏ ra bao nhiêu công sức. Cho đến ngày nay, vết thương ở eo khi còn làm quần chúng vẫn còn.
Mà Ngụy Nguyên và La Minh lại ưa tìm đường chết, biết rõ trong mắt Lương Hải, Hướng Vãn hoàn toàn khác với cái loại đồ chơi dựa hơi đàn ông leo lên, cô ấy thực sự là cục thịt đầu quả tim của anh ta. Mà hai người họ cứ một hai phải chọc vào vảy ngược của Lương Hải, ngoài sáng trong tối phối hợp với Nghê Ngọc dẫm Hướng Vãn mấy chân.
Nếu không phải Hướng Vãn kiên trì ngăn cản, Lương Hải đã đánh vào nhà Ngụy Nguyên từ lâu rồi. Bây giờ nhìn thấy mấy cái sừng to oành trong câu của Nhan Khuynh, anh ta không bám vào mới không phải là Lương Hải này.
Đều là người trong giới, ai sợ ai!
Vậy đó, một câu này của lương Hải chọc thẳng vào tổ ong vò vẽ. Mà Nghê Ngọc cũng nhanh chóng bị đưa lên hot search, tiện đà được thêm biệt danh là đóa sen trắng, thay thế Nhan Khuynh trước đó trở thành mục tiêu bị toàn dân mổ xẻ.
Mà ngay cả bản thân Nhan Khuynh cũng không ngờ rằng mình chưa làm gì mà lại cưỡng ép khiến Nghê Ngọc đi chệch khỏi con đường thành công ban đầu, thậm chí còn rơi vào tình huống xấu hổ mà nguyên chủ đã trải qua.
Bởi vì theo diễn biến ban đầu, Nghê Ngọc đã bị paparazzi vạch trần có quan hệ tình cảm với Ngụy Nguyên và La Minh sau khi Nghê Ngọc đã có rất nhiều người hâm mộ và giành giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất Liên hoan phim Châu Á để chứng tỏ khả năng diễn xuất của mình.
*Thợ săn ảnh hay paparazzi là số nhiều của từ paparazzo để chỉ những người chụp ảnh chuyên nghiệp, chuyên săn ảnh của những người nổi tiếng
Vào thời điểm đó, Nghê Ngọc đã được công nhận là một nữ thần quốc dân tài năng, xinh xắn và đáng để theo đuổi. Mà Ngụy Nguyên và La Minh tranh đoạt cô ta là vì khom lưng với mỹ nhân, là mị lực của Nghê Ngọc. Mà hiện tại Nghê Ngọc chỉ là một đứa diễn viên tuyến mười tám chả có tiếng tăm gì, kỹ thuật diễn chả có mà hát cũng không hay, toàn bộ đều là nhờ ôm đùi mà đi lên nên đương nhiên trở thành cái đích cho người người chỉ trích.
Huống chi Nghê Ngọc còn một lúc gian dâm với hai cái đùi là Ngụy Nguyên và La Minh. Đám fan não tàn đó tất nhiên sẽ không bỏ qua chỗ để phát tiết rồi.
“Tôi từng nói Nhan Khuynh là chim hoàng yến, nhưng bây giờ tôi mới biết thế nào là một con điếm thực sự. Tôi xin lỗi vì đã hiểu lầm chị Nhan Khuynh. Xin lỗi nhiều ạ.”
“Nghê Ngọc, người phụ nữ này thực sự ghê tởm. Nhan Khuynh thì không nói, ít nhất cô ấy có sắc đẹp, tài năng và sự chân thành. Nghê Ngọc ngoài không biết xấu hổ và dạng chân thì chả có gì.”
“Ăn trong bát nhìn trong nồi, nếu chỉ có một Ngụy Nguyên thì tôi vẫn có thể coi đó là chân ái, cùng có quan hệ hai người cùng lúc thú vị đấy. Tôi còn thử xem weibo của cô ta, con đàn bà này còn dẫm lên Hướng Vãn để đi lên? Đáng đời!”
Tình hình phát triển quá nhanh, một giây trước Nhan Khuynh còn bị toàn dân mạng chửi, giây tiếp theo đã thành Nghê Ngọc bị giẫm xuống bùn.
Ngay khi Ngụy Nguyên xuống máy bay, hắn đã nhận được một cuộc gọi từ Nghê Ngọc. Vốn dĩ Ngụy Nguyên còn tưởng rằng Nghê Ngọc đang nhớ mình, nhưng không ngờ rằng điện thoại vừa kết nối đã nghe thấy tiếng mắng mỏ của Nghê Ngọc.
“Ngụy Nguyên, đồ khốn! Anh cứ nói yêu tôi, là yêu như vậy à? Sự nghiệp và tương lai của tôi đều bị anh hủy hoại! Tôi hận anh!”
“Em nói cái gì?” Ngụy Nguyên lập tức cao giọng.
“Tôi đã nói là tôi hận anh! Đời này tôi sẽ không bao giờ ở bên anh nữa. Tôi đã chuyển hết số tiền anh cho tôi mượn vào thẻ của anh rồi. Kể từ hôm nay, tôi đoạn tuyệt với anh! Chúng ta cũng không cần làm bạn bè nữa.” Nghê Ngọc đã thực sự tức giận. Cô ta tính toán từng bước, cuối cùng tìm thấy cơ hội để thành công, nhưng cuối cùng lại bị Ngụy Nguyên hủy hoại. Vì vậy bây giờ cô ta phải vạch ra ranh giới với Ngụy Nguyên, ngay lập tức làm rõ với công chúng và giữ hình ảnh của mình. Cô ta có thiết lập là ngọc nữ, là hình tượng hoa trắng nỗ lực tiến lên, không thể bị hủy.
Còn giống như con ngu Nhan Khuynh kia chấp nhận làm tình nhân của Ngụy Nguyên hả? Tuyệt đối không thể. Cô ta muốn mình phải giàu có!
Tuy nhiên, chuyện lần này còn lâu mới dễ giải quyết như chuyện lên giường Ngụy Nguyên năm xưa. Mà lúc này Ngụy Nguyên cũng không có vì áy náy mà xin lỗi cô ta nữa, ngược lại còn bị chọc tức hơn.
Nhan Khuynh lần trước chia tay hắn còn ném cho hắn phí chia tay, làm hắn mất hết thể diện, trở thành trò cười ở Yến Kinh.
Kết quả cô ả Nghê Ngọc này dựa vào hắn hộ tống mới đi lên được còn ở đây ra vẻ. Cái gì mà mượn hắn 30 vạn đều trả? Số lẻ mà tổng tiền hắn chi cho Nghê Ngọc còn cao hơn 30 vạn đấy.
Nghĩ tới đây, lửa giận trong lòng Ngụy Nguyên nhất thời dâng lên. Hắn cười lạnh một tiếng, đối với Nghê Ngọc nói: “Cho mặt mà không biết xấu hổ thì tôi không giống cô! Nếu cô không muốn chơi, vậy thì cút đi!”
Nói xong, Ngụy Nguyên cúp điện thoại với Nghê Ngọc, quay người gọi cấp dưới: “Chặn Nghê Ngọc, cứ nói tôi đã nói. Sau này đừng nói với tôi về con đàn bà này, tôi không muốn nghe. Hơn nữa mau gọi người rút lại hotsearch trên mạng, chuyện nhỏ như vậy mà cũng phải đích thân tôi nói, các cậu đều là rác rưởi à?”
Đứng ở lối ra sân bay, Ngụy Nguyên tức tối mắng mỏ cấp dưới, sau đó tiếp tục lên đường đi tìm Nhan Khuynh với trong lòng đầy tức giận.
Trong mắt Ngụy Nguyên, tất cả những sự việc đáng xấu hổ gần đây của hắn đều do Nhan Khuynh gây ra. Vì vậy, Nhan Khuynh phải trả giá!
So với Yến Kinh, thủ đô của đế quốc, thành phố A nhỏ hơn và tinh tế hơn nhiều. Quán trà của Nhan Khuynh cách sân bay không xa, Ngụy Nguyên xuống máy bay lúc hai giờ chiều, khi tìm được quán trà của Nhan Khuynh thì đã hơn ba giờ.
Không giống như những gì hắn tưởng tượng, Nhan Khuynh không bị ảnh hưởng bởi những lời trên Internet, cô cũng không trở nên chán nản vì nghèo đói và bị bỏ rơi. Cô thực sự đang làm rất tốt, không chỉ bắt đầu một cuộc sống mới mà còn tìm được những người bạn mới.
Lúc này, bà chủ môi giới bên cạnh vừa lúc đến chơi cá koi béo cùng với Nhan Khuynh và Chúc Dương, Nhan Khuynh vẫn đang cầm điện thoại di động nghĩ cách chụp ảnh như thế nào để mang lại điềm lành tốt nhất.
Nắng chiều ấm áp lạ thường, khiến nụ cười trên mặt Nhan Khuynh càng thêm rạng rỡ, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Ngụy Nguyên nhìn qua cửa kính với đôi mắt đục ngầu. Hắn thậm chí có loại cảm giác, trước kia Nhan Khuynh là cố ý chơi xỏ hắn sao?
Sự thật là Nhan Khuynh đã không còn thích hắn nữa, nhưng không hiểu sao cô không thể từ chối, đành giả bộ nhàm chán để bản thân không còn hứng thú với cô. Như vậy mà thuận lợi để trốn đi và bắt đầu một cuộc sống mới.
Nếu thật là như vậy…..
Ngụy Nguyên càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của mình không sai, càng tức giận, cười lạnh đi vào trong tiệm: “Nhan Khuynh, dạo này cô thế nào?”
“Ngụy Nguyên?” Nhan Khuynh ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
“Có tôi ở đây, cô có vui không? Nói đi nói lại, hà tất gì một hai phải rời đi Yến Kinh? Chạy mấy tháng nay, cuối cùng cũng bị tôi tìm thấy thôi.” Hắn đi đến trước mặt Nhan Khuynh, ngạo mạn mà nhìn xuống cô.
Chúc Dương nghe hắn nói, vội vàng tiến lên che lại Nhan Khuynh ở phía sau, khẩn trương hỏi: “Anh tới đây làm gì?”
Chúc Dương biết Ngụy Nguyên, cái thứ này ỷ vào bối cảnh của nhà họ Cảnh, chỉ cần không đi quá xa như giết người thì hắn chưa có gì không dám làm. Hơn nữa Nhan Khuynh lúc trước yêu hắn sâu đậm, lúc không gặp còn có thể nói nhẹ nhàng, nhưng Chúc Dương sợ sau gặp mặt lại thì Nhan Khuynh lại tro tàn lại cháy với hắn, dứt khoát ngăn lại tránh cho cô bị hại.
Thế nhưng Ngụy Nguyên lại không để ý chút nào, ngược lại nhếch khóe môi, vô cùng hứng thú gọi Nhan Khuynh: “Nhan Nhan, cô bây giờ ngày càng ghê thật, nhỏ như Chúc Dương mà cũng không buông tha?”
“Đừng nói nhảm!” Nghe được khinh thường trong lời nói của Ngụy Nguyên, Chúc Dương lập tức tức điên. Mà bà chủ cũng lo lắng nhìn Nhan Khuynh, sợ Nhan Khuynh chịu không nổi.
Nhưng ngoài dự đoán chính là Nhan Khuynh nghe xong im lặng một lát, sau đó thuận tay lấy một quả táo trên bàn trái cây, vòng qua Chúc Dương tới trước mặt Ngụy Nguyên mà nhét cả quả táo vào mồm hắn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]