Ngay khi buổi trình diễn của họ kết thúc, mọi người ai nấy cũng đi vòng quanh lễ hội, mua những thứ đồ mình ưng ý làm kỉ niệm
Lúc này bọn của Gia Nhi thì đi vào sau cánh gà của sân khấu tìm gặp năm tên nào đó
Nhìn thấy Gia Nhi họ lập tức vui vẻ, nhưng khi thấy cái đám nào đó mùi giấm lại lần nữa nổi lên, tuy nhiên không cho cậu biết mà chỉ cho họ biết
Thiên Dạ:"Ồ mấy người cũng đi theo à, chăm quá nhỉ"
Còn họ nở nụ cười xã giao nhưng nuốt cục ghen ngược vào bên trong
Lệ Phong:"Đương nhiên, em của bọn tôi mà"
Nhật Dạ:"Với lại, các cậu nhìn thấy em ấy vui quá ha"
Ồ, chính xác cái câu này còn có ý vị sâu xa, nhưng Gia Nhi ngây thơ thì chỉ nghĩ đơn thuần là chào hỏi bình thường mà thôi
Bất chợt từ đâu ả Mộng Liên Hoa đi tới chỗ của họ mà cười nói
Mộng Liên Hoa:"Chào các anh...em...em tới xem...xem các anh đây ạ"
Và khi nhìn thấy ả ta thì khuôn mặt của họ hiện ra vẻ chán ghét, trừ Gia Nhi ra.
Còn Mộng Liên Hoa hiểu được khuôn mặt đó của họ mà bắt đầu nhìn Gia Nhi, nghĩ chuyện tàm phào rồi tức giận, nhưng vẫn nuốt ngược nó lại bên trong
Mộng Liên Hoa:"Ừm...em...em có....có vài...vài chuyện cần nói với các anh đấy ạ!!"
Giọng điệu ẻo lả của con đàn bà bánh bèo vang lên, trông gớm chết đi được
Ngọc Sương lên tiếng nói:"Cô có thể nói chuyện bình thường được không?"
Nhạn Điệp:"Bọn tôi nghe thấy gớm lắm"
Và tất nhiên là khi ả nghe hai câu này liền tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-dui-thu-chinh-tra-xanh-lien-bi-thu-chinh-va-bon-kia-de/883486/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.