Dạ Huyết:"Cậu biết không, từ nhỏ tôi đã muốn lập nên một công ty về game rồi, nên vì thế tôi đã không ngừng học về các ngôn ngữ lập trình lẫn chuyên sâu về nó"
Dạ Huyết:"Và nỗ lực của tôi đã được đền đáp, tôi tay không lập nên nó, ban đầu chiêu mộ nhân viên chính là cái khó khăn nhất mà tôi từng trải qua, nào là nhận lời xỉa xói, lời nói ra vào thêm những lời nói nặng nhẹ nào là vào công ty không có danh tiếng như của tôi liền chịu thiệt"
Dạ Huyết nói tiếp:"Nào là kêu tôi phá công ty đi, đừng có mà ở đó bày đặt chiêu mộ nhân viên tôi không có cửa đâu"
Nói rồi Dạ Huyết cười:"Ha ha, nhưng cậu có biết không nhờ những lời nói đó mà tôi có được đủ nhân lực, đủ danh tiếng như ngày hôm nay, cậu có biết không hả"
Dạ Huyết:"Giờ nhìn nó như vậy tôi thật sự cảm thấy có lỗi với nó lắm đấy"
Gia Nhi im lặng hồi lâu liền đưa tay vỗ lưng anh nói:"Được rồi khóc đi, khóc sẽ thoải mái hơn đấy"
Rồi rào rào tiếng mưa bắt đầu vang lên anh ôm cậu mà vai run run, chứng tỏ anh đã chịu rất lâu rất lâu rồi, mãi cho đến khi cơn mưa dứt anh mới thiếp đi trên vai của cậu khiến cậu móc điện thoại ra khó khăn vô cùng
Nhưng rồi cũng lấy được và nhấn gọi điện cho Trần gia Trần Sương Băng, nhưng người bắt máy chính là Nhật Dạ => Nhật Dạ cầm máy Sương Băng mở thiết bị định vị tìm Dạ Huyết
Nhật Dạ nói:"Là Gia Nhi gọi"
Nghe tới Gia Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-dui-thu-chinh-tra-xanh-lien-bi-thu-chinh-va-bon-kia-de/883423/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.