Mãi cho đến khi trường đưa giấy báo về nhà cho Trần gia thì ai nấy cũng im lặng
Cụ thể nó nói thế này. truyện ngôn tình
**Kính gửi gia đình chúng tôi là nhà trường mà em Trần Dạ Huyết theo học, hiện tại em ấy đã nghỉ quá thời gian quy định nên chúng tôi định đình chỉ em ấy, nếu quý phụ huynh có gặp thì bảo em ấy đi học bù lại cho những số tiết mà mình đã nghỉ cảm ơn và hẹn gặp lại**
Ông Trần đọc xong liền xé cái lá thư đó đi đặt đũa xuống mà nói
Ông Trần:"Rốt cuộc thì nó mới khi nào thoát khỏi cái sự thất nghiệp và nghĩ thoáng hơn đây, trong thương trường chuyện thua dẫn đến công ty phá sản là một chuyện thường tình thôi"
Mẹ của Gia Nhi tức mẹ kế của bốn anh em họ nói:"Được rồi ông à, bình tĩnh lại đi đừng để cơn giận thao túng được không ông"
Ông Trần:"Bà xem...haizz thôi bỏ đi bỏ đi con trai lớn rồi làm gì cũng được nhưng việc nghỉ học là không thể chấp nhận được"
Lệ Phong:"Cha à bình tĩnh lại đi, đừng nóng vội con đã kêu ba tên kia đi tìm anh rồi đấy ạ"
Gia Nhi:"Hửm ba tên nào vậy?"
Lệ Phong:"Chính là ba tên trong tiệc sinh nhật lúc đó đấy"
Gia Nhi:"À, em hiểu rồi"
Sương Băng:"Thôi con ăn no rồi con đi tìm anh ấy đây, đi thôi Thu Nguyệt"
Nói rồi hai người đó đứng lên lấy con xe cưng của mình ra và bắt đầu đi tìm anh trai của mình
Tại nơi nào đó Dạ Huyết vừa say xỉn vừa đi về nhà của mình liền bỗng Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-dui-thu-chinh-tra-xanh-lien-bi-thu-chinh-va-bon-kia-de/883422/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.