Được một lúc, trong đầu Kim Tịnh Ngọc như có thứ gì hối thúc, khiến nàng nhớ về những chuyện mà người phu quân tuyệt tình vừa mới làm. Nàng nhăn mặt, chau mày, cố vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của đối phương, rồi lớn tiếng quát:
“Ngươi là ai? Ngươi lấy tư cách gì để ôm ta?”
Nghe câu hỏi này, Tư Dạ Hành Vũ như tuột dốc thì thiên đường xuống thẳng địa ngục u tối. Hai mắt hắn vốn đã đỏ hoe, giờ còn trông thương cảm hơn bao giờ hết. Môi hắn run run, một phần vì trời lạnh, chín phần còn lại là vì không tin vào những thanh âm vừa rơi vào tai mình:
“Tiểu Ngọc, nàng… đang nói gì vậy?”
Kim Tịnh Ngọc lắc đầu lia lịa, vừa chuẩn bị tâm thế rời khỏi nơi này thì lại gặp Doãn Duẫn cật lực cõng mẹ mình chạy đến, quyết tâm ngăn cản nàng:
“Đồ ngốc! Tại sao cô lại trốn tránh?”
“Ta…”
Kim Tịnh Ngọc còn chưa kịp đáp lời, Doãn Duẫn đã vội thì thầm với nàng, nhỏ đến mức Tư Dạ Hành Vũ đứng cách họ chưa đến hai mét, mà vẫn không thể nghe thấy:
“Nghe lời ta, ở lại đi, chuyện đã xảy ra, sau này ta sẽ giải thích lại sau!”
Doãn Duẫn nói xong, liền cẩn thận giúp Phi thẩm thẩm đứng xuống đất, rồi nhanh chóng lấy lại phong thái thường khi, tiến đến trước mặt Tư Dạ Hành Vũ, cung tay hành lễ:
“Tham kiến Vũ Tịnh vương!”
“Miễn lễ! Mau nói cho bổn vương biết, giữa hai người và Tiểu Ngọc có quan hệ gì?”
Thấy Tư Dạ Hành Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-bao-vuong-gia-vuong-phi-den-roi/2807931/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.