Bên kia, trong thư phòng, tuy Cố Ngôn Chiêu bị những lời của Nguyệt Y Nhiên làm cho bực bội, nhưng vẫn gọi thị vệ Phong Thành tới.
"Đưa thuốc này tới Tê Nguyệt Các." Nguyệt Y Nhiên hôm nay chắc chắn là bị động tới miệng vết thương.
"Vâng." Phong Thành nhận lấy bình sứ trong tay Cố Ngôn Chiêu.
Đây chính là kỳ dược chữa thương, giá trị xa xỉ, có thể nhanh chóng giúp miệng vết thương khép lại.
"Điện hạ, lần này cũng không cho Thái tử phi biết thuốc này là ngài đưa sao?"
"Để nàng ta biết làm cái gì, miễn cho nàng ta tự mình đa tình, lại gây thêm phiền toái." Cố Ngôn Chiêu tức giận mở miệng.
Hắn cho người đưa thuốc chẳng qua là vì dù sao Nguyệt Y Nhiên cũng là do cứu hắn mới bị thương, hắn không muốn để Nguyệt Y Nhiên vì chuyện này mà sinh ra tâm tư gì.
Phong Thành gật gật đầu, do dự một chút, nhịn không được lên tiếng: "Điện hạ, ngài có cảm thấy Thái tử phi dường như không giống như trước đây?"
Cái khác không nói, chỉ nói đến những lời nói ở bên hồ hôm nay, quả thực làm hắn trợn mắt há mồm.
Cố Ngôn Chiêu chau mày, "Ai biết nàng ta phát điên cái gì!"
Phong Thành nghĩ nghĩ, suy đoán: "Điện hạ, ngài nói Thái tử phi có phải đang chơi trò lạt mềm buộc chặt hay không, bề ngoài thì đắc tội điện hạ để hấp dẫn lực chú ý của ngài?"
Cố Ngôn Chiêu sửng sốt một chút, lập tức trong lòng nhịn không được cảm thấy Phong Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-bao-dien-ha-thai-tu-phi-lai-di-kiem-tien-roi/2500716/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.