Cố Ngôn Chiêu sắc mặt cứng đờ, không thể nào ngờ Nguyệt Y Nhiên tới là vì đòi tiền thưởng.
Nguyệt Y Nhiên nhìn Cố Ngôn Chiêu như vậy, nghi ngờ nhíu mày.
"Ngươi không phải thật sự cho rằng ta muốn ngươi lấy thân báo đáp đấy chứ?"
"Đương nhiên không có!" Cố Ngôn Chiêu lập tức phủ nhận, xấu hổ ho nhẹ một tiếng, "Cô chỉ nghĩ ngươi sẽ dùng công phu sư tử ngoạm, đòi rất nhiều ban thưởng thôi."
Nguyệt Y Nhiên nhíu mày, "Vậy Thái tử điện hạ là muốn phủi tay không đưa?"
Nhìn biểu tình của Nguyệt Y Nhiên, Cố Ngôn Chiêu đột nhiên có một loại cảm giác, nếu mình dám gật đầu, Nguyệt Y Nhiên khả năng sẽ trực tiếp xông lên ám sát hắn.
"Nguyệt Y Nhiên ngươi dù sao cũng là công chúa Nguyệt Hoa Quốc, sao lại ham chút tiền thưởng như vậy?"
Nguyệt Y Nhiên mắt trợn trắng, hừ lạnh: "Còn không phải bởi vì ta trước kia mắt mù, tặng người nào đó một khối ngọc bội, hiện tại nghèo đến không một xu dính túi, ruột cũng mốc xanh lên rồi."
Nghe Nguyệt Y Nhiên nói như vậy, Cố Ngôn Chiêu cũng nhớ ra trước kia hắn thập phần chán ghét Nguyệt Y Nhiên, cho nên tùy tiện ném ngọc bội đi, muốn cho nàng ta thanh tỉnh một chút, đừng tiếp tục dây dưa với mình.
Hắn hình như cũng nghe nói Nguyệt Y Nhiên vì khối ngọc bội kia đã bán không ít đồ, nhưng khi đó hắn cũng chưa từng để ý.
Nhìn bộ dáng lúc này của Nguyệt Y Nhiên, trong lòng Cố Ngôn Chiêu càng thêm nghi hoặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-bao-dien-ha-thai-tu-phi-lai-di-kiem-tien-roi/2500714/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.