Edit: Samie
Một tiếng “hôn đi” này, hiển nhiên là nhằm vào Lý Chi Thần và Trúc Lâm Sâm, Trúc Lâm Sâm càng thêm lúng túng, hận không thể lập tức xuống đài.
Lý Chi Thần nhìn cô một lúc, có mấy lời gần như muốn nói ra, nhưng anh ta cuối cùng vẫn cầm mic lên, hướng về quần chúng vây xem phía dưới sân khấu, cười nói: “Mọi người đừng ồn ào, sẽ dọa lớp trưởng của chúng ta đấy!”
Một câu nói đơn giản đã hóa giải sự lúng túng của Trúc Lâm Sâm.
Người ở dưới đài nhao nhao cười lên, Trúc Lâm Sâm nhân cơ hội bước xuống sân khấu từ phía sau.
Đằng sau sân khấu là rìa sân thể dục, có một khu rừng nhỏ, cây nào cũng đã rất lâu đời, trên thân cây có khắc tên rất nhiều cặp đôi, bởi vì lá cây tươi tốt, bây giờ chỉ có ánh sáng mơ hồ. Trúc Lâm Sâm nghe Lý Chi Thần đang hát trên sân khấu, là bài《Cảm ơn》của Trần Dịch Tấn, ước chừng tên bài hát này rất phù hợp tâm trạng hiện tại của anh ta.
Dưới sân vẫn náo nhiệt như cũ, Trúc Lâm Sâm bận bịu đến bây giờ cũng coi như làm xong nhiệm vụ. Cô ngẩng đầu nhìn lên sân khấu, chuẩn bị trở về phòng ngủ.
Vừa mới quay người, một bóng người cao lớn đột nhiên tiến đến gần, cô giật cả mình. Chờ nhìn rõ người tới là Kỷ Phi Ngôn, cô không khỏi cảm thấy có chút chột dạ, ngay cả ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng, chỉ thấp giọng hỏi: “Kỷ Phi Ngôn, sao cậu lại ở đây?”
Sắc mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-tap-tinh-yeu-cua-hoc-ba/3350463/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.