Edit: Samie
Tháng mười một, khuôn viên trường đã có chút se lạnh, Trúc Lâm Sâm mặc một chiếc váy liền áo dài tay bằng voan màu trắng, chân đeo một đôi giày trắng nhỏ, là kiểu quần áo mà sinh viên thường mặc, nhưng vẫn có thể giành được không ít ánh nhìn của các nam sinh.
Chỉ thấy cô hơi cụp mắt, gương mặt trắng nõn bởi vì chạy mà đỏ ửng lên, tóc dài xõa qua tai, làn váy khẽ tung bay. Nếu như không cười, chính là một khung cảnh thanh xuân đầy tươi đẹp, nếu như cô cười một cái, e rằng ngay cả bướm cũng bị cô thu hút tới.
“Ồ, đây không phải là Trúc sư tỷ sao?” Đột nhiên, vừa đi ngang qua đám người, có một nam sinh mập mạp kích động nói, “Khó trách tất cả mọi người đều nói Trúc sư tỷ là bảo bối của ngành toán học chúng ta, theo như tôi thấy, ngành toán học chúng ta, đừng nói là 5 năm trước, cho dù là 5 năm sau cũng chưa chắc tìm ra được người có trí tuệ cùng nhan sắc nữ thần giống như Trúc sư tỷ đâu!”
Toán học là chuyên ngành “thần thánh” trong trường, người bình thường nếu như nghe bạn nói học ngành toán học, thường sẽ vô cùng tôn trọng, mặt mũi tràn đầy hâm mộ, sinh viên ngành toán học thường xuyên nghe được mấy câu khen ngợi như là: “Ôi, cậu học ngành toán học sao, thật quá trâu bò!”
Còn có thể nói: “Đại thần, xin nhận của tôi một lạy!”
Hoặc có lẽ là: “Lớp của các cậu toàn học bá phải không? IQ của cậu là bao nhiêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-tap-tinh-yeu-cua-hoc-ba/3350290/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.