Rầm rầm rầm!
Rầm rầm!
Bất chợt từ bên ngoài có tiếng kêu hoảng hốt vọng vào:
- Anh Đặng Tử, anh Sơn, không xong rồi, không xong rồi!
Tuấn Sơn, Lã Đặng Tử đang trong giây phút mê luyến, bị làm phiền có vẻ không vui cho lắm, nhưng mà vẫn xốc quần áo đứng dậy. Tuấn Sơn giọng gắt gỏng nói:
- Có chuyện gì? Nói nhanh.
Từ bên ngoài, một thanh niên độ hơn hai mươi tuổi mở cửa bước vào, mặt mày xanh như tàu lá chuối nói:
- Anh Sơn, không xong…
Thanh niên kia thở dốc, quá mệt nên không thể nói tiếp. Tuấn Sơn liền phẩy tay:
- Không phải vội, cứ từ từ rồi nói.
Thanh niên kia cố nuốt mấy ngụm khí, rồi lại vớ vội một cốc nước uống tạm, rồi nhanh chóng nói liến thoắng:
- Anh Đặng Hùng không biết tại sao lại đánh nhau với người của Cường băng ở cầu Lạc Long, vừa rồi em đi qua Nguyễn Tri Phương thấy trên cầu đang có đánh nhau, mới đem hơn mười anh em đến xem, không ngờ lại thấy anh Đặng Hùng với đám đàn em bị hơn một trăm người quây đánh. Anh Đặng Hùng chỉ có hai mươi người, em chỉ đạo đám anh em vào giúp anh ấy nhưng không đủ, anh Đặng Hùng đang bị người của Cường băng rượt xuống chân cầu rồi, em vội tách ra chạy về đây báo tin cho anh biết…
Tuấn Sơn nghe đến đây liền hơi khiếp sợ nói:
- Người của Cường băng là ở cảng 128 cơ mà, tại sao lại dám đem người đến tận cầu Lạc Long gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-liet-thieu-gia/3099913/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.