Anh liếc nhìn xung quanh rồi quay sang nhìn cô chằm chằm
" Gia Khang sao ? Cô gọi tôi đó hả ? "
Đào Phương Nghi ngơ ngác
" Tất nhiên là gọi anh rồi "
Anh lấy tay sờ lên đầu mình vẻ mặt mệt mỏi
" Cô là ai vậy ? Tạo sao tôi lại ở đây ? "
Vẻ mặt của Đào Đào đột nhiên thay đổi
" Anh làm sao vậy ? Em là Đào Đào "
Anh ngồi suy ngẫm một lát liền lắc đầu
" Không có ấn tượng "
Cô dần cảm thấy lo lắng, sao đột nhiên Gia Khang lại không còn nhớ cô nữa vậy ? Chẳng lẽ là do cuộc phẫu thuật này gây ảnh hưởng hay sao ?
" Anh không thể quên em được "
" Tôi thật sự không quen biết cô "
Đào Phương Nghi hai mắt rưng rưng, anh lại đi nói không quen biết cô
" La Gia Khang, anh không được quên em. Anh nói rằng anh yêu em thì sao lại quên em chứ ? "
" Tôi yêu cô sao ? "
" Chúng ta có con rồi anh lại nói không quen biết em, anh có thể quên mọi thứ nhưng bắt buộc không được quên em "
Anh vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì
" Còn có con nữa ? "
Cô bật khóc thành tiếng
" Anh còn cầu hôn em nữa, anh nói gì vậy ? "
Cô đưa bàn tay đang đeo chiếc nhẫn lên cho anh xem
" Đây đúng là chiếc nhẫn của tôi "
Cô mừng rỡ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bad-boy-hoc-yeu/2799946/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.