Tâm trạng của Đào Yêu lúc này hệt như bánh xe quay cuồng, sốt ruột đến mức chẳng thể chờ đợi được nữa. Nhưng thoáng chốc, nàng lại mong xe ngựa có thể chạy chậm một chút, như vậy thì thời gian bên nhau sẽ dài thêm một khắc.
Bên trong xe không ai nhận ra nỗi niềm của nàng, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào người bị nàng đấm cho bất tỉnh đang nằm một góc.
“Nhìn hắn cũng giống người từng đọc sách, sao lại có thể làm ra lắm chuyện bẩn thỉu độc địa đến vậy.” Ti Tĩnh Uyên lắc đầu liên tục: “Đào nha đầu, chuyện liên quan đến mạng người, ngươi đã xác nhận kỹ rồi chứ?”
“Ta gọi tên hắn, hắn chẳng phải đã đáp lại rồi sao.” Đào Yêu khinh bỉ nhìn Trịnh Vũ Lương đang co rúm nơi góc xe.
“Ta không nói chuyện đó.” Ti Tĩnh Uyên nghiêng người qua: “Hắn thật sự dám chiếm cả lợi của Yêu quái? Thật sự dám bán đứng cả huynh đệ mình sao?”
Đào Yêu gật đầu.
“Nhà họ Trịnh kia đối xử tốt với hắn như vậy… Vậy mà hắn lại lấy ân báo oán, thật đáng chết.” Ti Tĩnh Uyên chau mày: “Ngươi nói muốn mang hắn về trấn Phụng Vỹ, về rồi thì sao? Yêu quái đang chờ được ngươi cứu kia, thật sự có thể dựa vào tên ác nhân này mà giành lại sinh mạng sao?”
“Có cứu được hay không, giờ vẫn chưa thể nói chắc.” Đào Yêu vén rèm xe nhìn ra ngoài: “Phải xem kế sách ta bày ra có hiệu nghiệm hay không, còn phải xem ông trời có cho một con đường sống hay không nữa.”
Cảnh vật ngoài cửa xe vẫn đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-5-sa-la-song-thu/3914540/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.