《Bách yêu phổ》
Nó nghĩ một hồi sau đó quay người nhìn thân thể con mèo đen dưới đất kia, chỉ trong chớp mắt con mèo đen lại lắc lư đầu đứng dậy lần nữa.
"Ngươi gá thân vào con mèo này sao." Hắn hỏi.
"Ngày thứ ba sau khi được tự do, ta gặp được một con mèo mới sinh bị chết bên bờ sông. Bởi vì phải lang thang khắp nơi, mà lấy cái tướng mạo vốn có để đi lại thì không tiện, nhất là không thể nhảy qua nhảy lại trước mặt loài người các ngươi." Nó giải thích.
"Vì sao đầu của ngươi lúc nào cũng chúi xuống đất vậy." Hắn tò mò hỏi: "Không ngẩng lên được sao?"
"Bởi vì ta là Phi Phi, vì thế ta chỉ có thể cúi xuống." Nó nghiêm túc đáp: "Từ khi sinh ra, chúng ta đã có một cuộc sống đảo ngược rồi."
"Ai sinh các ngươi ra." Hắn càng hiếu kỳ hơn: "Phụ mẫu của các ngươi đâu."
"Chúng ta sinh ra từ bùn đất của thế giới đảo ngược." Nó vẫn tiếp tục đáp lời.
Hắn càng nghe càng cảm thấy hồ đồ: "Thế giới đảo ngược là chỗ nào."
"Nhà của ta." Nó cúi đầu: "Là nơi có thể rời đi nhưng không thể quay trở lại."
Hắn cau mày, lại ngẩng đầu nhìn ánh trăng lúc ẩn lúc hiện nói: "Ta phải đi rồi, dù cho ngươi là gì thì cũng đừng nên gặp lại nữa."
"Trần Bạch Thủy." Nó kêu hắn lại trước khi hắn chuẩn bị rời đi.
Hắn đứng lại, quay đầu: "Ta đã nói là ngươi không cần cảm tạ ta đâu."
"Những người ta biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-2/3698356/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.