*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bảo kiếm với những hoa văn tinh xảo màu vàng kim được khắc khắp thân kiếm, toát lên hơi thở cổ xưa. Gần chui kiếm phía tay cầm có đính một hạt châu màu xanh lam toả án sáng thoang thoảng, Tuyết Hàn Y biết nó đã được phong bế lại sức mạnh, dù thế vẫn còn phát ra một ít tia sáng đã có thể thấy khi nó không bị phong bế sẽ mạnh đến cỡ nào!
Đuôi kiếm có một chui dây ( -_- thất bại) với các tơ bạc mượt mà óng ánh, nhìn thật mỏng manh nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy được độ chắc của nó, các sợi này có thể xuyên tim người mà không chút nào khó khăn!
Tuyết Hàn Y nhớ là ngay từ lần đầu gặp Băng hoàn toàn không có thanh bảo kiếm này nha? Giờ lại xuất hiện? Chả lẽ để ở phòng? Không đúng, với tính cách của Băng sẽ không dễ dàng thích ứng hay tin tưởng thứ gì xa lạ! Vậy...
Tuyết Hàn Y hơi híp con mắt lại, liền khôi phục bình thường. Sau đó mở to cặp mắt chớp chớp nhìn thanh kiếm, bao nhiêu thiên chân có bấy nhiêu vô tà!
Thấy Tuyết Hàn Y nhìn chằm chằm Nhiếp Hồn kiếm, Băng có chút buồn cười nhìn chủ tử nhà mình. Nếu không phải gặp cô ngày từ đầu thì có lẽ Băng cũng sẽ bị vẻ bề ngoài hiện giờ của cô lừa gạt!
" Chủ tử, đây là Nhiếp Hồn kiếm, nó có khế ước linh hồn với thuộc hạ, kiếm hư người chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-nu-de-vi-phu-that-sung-roi/176766/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.