Bạch Hổ bị thương nặng, được Hạo Phong chăm sóc vài ngày cũng dần dần hồi phục. Nó không còn thái độ khó chịu khi cậu tới gần nữa mà cực kỳ ngoan ngoãn, ngày ngày nằm im để cậu thay băng, bôi thuốc. Tới giờ ăn, nó lại được cậu cho một mảng thịt đỏ to đùng thơm ngon.
Hạo Phong vừa cho Bạch Hổ ăn, vừa mỉm cười xoa đầu nó:
“Thịt này mắc lắm đó, mày không được bỏ mứa, để mau chóng khoẻ lại, biết chưa?”
Bạch Hổ khoái chí dùng móng vuốt kéo mảng thịt tới gần, rồi nhai ngấu nghiến. Đã lâu nó chưa được ăn miếng thịt nào vừa to vừa ngọt như vậy, thầm nghĩ con người cũng không tệ như nó tưởng. Nhất là thằng nhóc mặt mày xấu đau xấu đớn ở bên cạnh.
Cứ thế trong nhà bỗng dưng có thêm một “vật nuôi” trông có vẻ hung tợn, nhưng thực chất lại hiền lành, đáng yêu như mèo con.
Kể từ đó, bọn Thạch Đầu không qua lại với Hạo Phong nữa. Tiểu Thanh sợ bị tẩy chay nên cũng dần tránh mặt cậu. Cậu buồn bã không hiểu vì sao mọi người lại đối xử với mình như vậy. Thì ra, điều ước đêm Trung Thu chỉ có tác dụng một ngày thôi. Thế là Hạo Phong lại quay về cuộc sống như trước, cô đơn quạnh quẽ.
Nhưng bù lại, cậu có Bạch Hổ làm bạn. Một người, một hổ, quấn quýt bên nhau không rời.
Một thời gian sau, Bạch Hổ đã hồi phục, chạy nhảy tung tăng trước sân nhà. Ai ai đi ngang thấy con hổ trắng mất một bên mắt, mặt mày hung dữ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-duoi-khom-quynh-hoa/2556117/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.