Một chiếc lá rơi vào trang sách đang đọc dở dang, Hạo Phong đưa tay cầm lấy chiếc lá, thả nó xuống dưới chân. Những con chữ bắt đầu nhảy múa lung tung trên trang giấy trắng. Lúc này chàng mới nhận ra mình đã đọc sách quá lâu rồi, cần để đôi mắt được nghỉ ngơi.
Thế là chàng gấp sách lại, rời khỏi chỗ ngồi. Bỗng nghe tiếng Tiểu Thanh lanh lảnh từ xa:
"Điện hạ!!"
"Có chuyện gì?"
"Nghe nói kiếm thuật của ngài rất tốt. Tiểu Thanh muốn học."
Hạo Phong liếc nhìn Thạch Đầu đã đứng bên cạnh từ lúc nào, liền nói:
"Ta mà dạy nàng, thì sẽ có người không vui."
Tiểu Thanh nghiêng đầu khó hiểu:
"Chỉ cần ngài thích thì kẻ nào dám không vui cơ chứ!"
Hạo Phong cố nén cười, hất mặt về phía Thạch Đầu. Tiểu Thanh quay sang lườm gã, nói khẽ:
"Đã nói tìm chuyện để ngài ấy quên đi người kia, ai mượn huynh làm cái mặt khó coi đó hả?"
Thạch Đầu nhún vai tỏ vẻ vô tội. Gã nào dám tỏ thái độ trước Hạo Phong cơ chứ. Chỉ là để nam nhân khác đụng chạm Tiểu Thanh, làm cho gã vô cùng bức bối khó chịu trong lòng. Gã bèn nói:
"Nữ nhân luyện kiếm để làm gì. Điện hạ dạy nàng ấy chơi cờ đi. Nàng ấy tư chất thông minh lanh lợi, học rất nhanh. Ngài không sợ thiếu đối thủ nữa."
Hạo Phong nghe tới cờ, liền nghĩ ngay tới Kỳ Phong. Xưa nay chỉ có hắn chịu khó ngồi đấu cờ hàng giờ với chàng, cũng chỉ có hắn là kỳ phùng địch thủ. Nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-duoi-khom-quynh-hoa/2556069/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.