Ngày hôm sau, Hạo Phong dẫn đầu đoàn người hơn trăm nhân mạng, mang theo lương thực, quần áo, thuốc men đến thôn Trấn Vũ.
Thôn Trấn Vũ là một vùng trũng, thấp nhất Phong quốc. Nên khi nước lũ tràn về, dường như toàn bộ đều bị ngập chìm trong nước. Những người sống sót được hầu hết đã may mắn kịp chạy lên những vùng cao hơn, hoặc leo lên mái nhà. Còn lại đều bị lũ cuốn đi, mất tích hoặc mất mạng.
Đường đi mỗi lúc một xấu. Đất đỏ nhão nhoét sau trận mưa lũ càn quét. Đoàn người Hạo Phong phải rất vất vả mới tới được nơi những người dân bị nạn. Họ phát lương thực, quần áo cho người ở vùng cao hơn, rồi tiếp tục đi đến những vùng trũng thấp. Có những nơi đoàn người Hạo Phong phải đi thuyền đến từng nhà để cứu trợ.
Hạo Phong chưa bao giờ chứng kiến cảnh lũ lụt thương tâm như thế này, trong lòng đau xót không thôi. Khắp nơi bao la sóng nước. Nơi từng là tổ ấm, che mưa che gió trong tích tắc đã tan hoang không còn gì. Người thân yêu kề cận, có ai ngờ đâu một sớm mai phải chịu cảnh ly tan.
“Đã phát hết chưa?” Hạo Phong hỏi thuộc hạ.
“Bẩm điện hạ, vùng ngoài đã xong. Nhưng còn những hộ dân ở sâu trong kia, càng đi nước ngập càng cao, lên tới tận nóc nhà.”
“Mau đi tiếp, xem còn ai còn kẹt lại trên nóc nhà không, đưa từng người đến nơi an toàn.”
“Tuân lệnh.”
Hạo Phong và một số người cùng nhau tiến sâu.Cuối cùng sau bao nỗ lực, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-duoi-khom-quynh-hoa/2556067/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.