Màn đêm phủ trùm Hương Vân cốc. Tiểu yêu ngồi trên giường trúc của y, toàn thân run rẩy, cắm cúi bắt chéo hai cái chân cứng ngắc lên nhau cho đúng tư thế kiết già. 
Nguyên lai mấy bữa rày tới thời ngồi thiền y đều vờ đau bụng mà nghỉ khỏe, không thì lấy vạt áo che lên cố giấu đi tư thế chẳng mấy trang nghiêm của mình. Tối đêm nay y phải khổ sở chồng chéo hai cái chân lên nhau chính vì có sư phụ đang đứng ở đầu giường chăm chăm nhìn y không rời. Nói thẳng ra thì hắn ép buột y đi. 
Đêm qua thấy y mệt hắn bỏ qua cho. Đêm nay thì đừng hòng. Còn lơ là không quản giáo nghiêm y sẽ chẳng theo kịp chúng môn đệ. 
"Tử Sa, không phải bắt chân như vậy. Rốt cuộc gần nửa tháng nhập môn, con đã học được cái gì?" Thấy y loay hoay mãi vẫn không làm được đúng tư thế. Dạ Xuyên gắt lên vẻ tức giận. 
Tử Sa bĩu môi nhìn hắn mà trả giá: "Tại chân ta không được mềm dẻo, thôi thì vẫn bán già cho khỏe nha sư phụ." 
Dùng ánh mắt sắc lạnh Dạ Xuyên liếc Tử Sa một cái, đoạn cúi thấp xuống hai bàn tay hắn chạm vào hai cổ chân y, xoa xoa nắn nắn. Da thịt đụng chạm một dòng điện lưu phút chốc chạy dọc theo sống lưng khiến thân thể tiểu yêu tê dại, cả người đều đơ đơ ra nhất thời chẳng có phản ứng gì. 
Dạ Xuyên ngó cái bản mặt của y thật thiếu đòn. Hắn vươn mu bàn tay cốc lên đầu y một cái cho tỉnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554762/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.