Hà Đồ đưa hai sư đồ Lãnh Dạ Xuyên đến phía bắc tẩm điện, bước vào một gian phòng rộng lớn, trang hoàng. Căn phòng này lúc trước Tử Sa đã từng ở qua. Đêm đó, Dạ Xuyên với thân phận Hoàng Diệp Huy cũng đã từng bước vào đây đem y đi. Hắn làm sao mà không nhớ cho được. 
Lãnh Dạ Xuyên đặt Tử Sa lên giường nệm thì y đã chìm vào giấc ngủ mất rồi, ngủ từ lúc nửa đường hắn bế về. Có lẽ y mệt, cũng có lẽ vòng tay sư phụ quá ấm áp. 
Vời thái y tới chẩn mạch, ông ta nhanh chóng chắp tay bẩm cáo: "Xin đại vương yên tâm. Tiểu tử này chỉ là thân thể suy nhược lại bị tra tấn, nhất thời rơi vào mê man, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày liền khỏi. Giờ hạ thần sẽ khử trùng vết thương cho y." 
Miệng nói, thẳng tới thái y vươn tay tính chạm vào y áo thiếu niên đang chìm trong hôn mê bất tỉnh, một bàn tay trắng như tuyết vội nắm lấy cánh tay ông can ngăn. 
"Khoan đã vị thái y này, không phiền ông. Đây là đồ đệ của bổn tọa, để bổn tọa tự làm. Ông hãy ra ngoài đi." 
"Ơ, việc này..." Thái y trung niên ngớ ra đoạn quay nhìn đại vương, đã nhận được cái gật đầu chấp thuận. Ông cũng ậm ừ qua loa. "Vậy hạ thần giờ liền đi kê một thang thuốc để tiểu tử tỉnh lại bồi bổ." 
Hà Đồ phất tay: "Được, ông lui đi." 
Thái y lui rồi, Hà Đồ vẫn còn mặt dày đứng đó, cung nữ dàn hàng sau lưng lại đến cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554726/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.