Lãnh Dạ Xuyên ngồi xuống khoanh chân ngưng thần theo mùi hương tiên khí gieo trên chiếc vòng xá xị chẳng bao lâu hắn đã tìm ra được vị trí của đồ nhi.
Ánh đuốc lập lừng sáng rực một góc rừng, chúng môn đệ vừa hay chờ tới:
"Bạch sư phụ, xảy ra chuyện không hay, Hoàng cô cô đã trốn thoát khỏi nhà chứa củi."
"Ừm, vi sư biết rồi." Dạ Xuyên phủi y dưới đứng dậy gấp giọng phân phó:
"Tử Nham, con ở lại an bài cho các môn đệ bị thương. Ưu nhi theo vi sư đi cứu Tử Sa."
"Dạ, sư phụ!"
Cả thảy nhìn theo bóng dáng hai sư đồ Dạ Xuyên rời đi, ai nấy nơm nớp lo lắng. Trong một đêm Hoàng cô cô trốn thoát, đồng đạo bị thương hơn nửa. Tiểu sư đệ còn bị bắt đi lành ít dữ nhiều. Tên pháp sư yên đô đêm nay chơi lớn. Trúc lâm phong chẳng còn ngày bình yên.
Tiểu sư đệ không biết kiếp trước đã tạo phải nghiệp gì, hết sư phụ ngược đãi giờ lại bị bắt đi sống chết không rõ. Yêu sư phụ làm chi cho khổ. Như bọn chúng đây hằng ngày luyện kiếm bắn cung có phải tự do tự tại sướng biết mấy không. Bên cạnh hầu hạ sư phụ chẳng khác nào làm bạn với cọp với beo. Mà người thích cọp thích beo thì dạo này rất rất nhiều. Hiện tại chỉ mong tiểu sư đệ bình an trở về.
....
Vương phủ họ Hoàng Diệp nằm ngoài thành thuộc địa phận kim hải quốc.
Giữa đêm khuya sao sáng đầy trời. Nam nhân bạch y xuất hiện, tay cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554298/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.