"Tìm đi, tìm kĩ các bụi rậm cho ta, lật tung cả đáy vực này cũng phải tìm cho ra đệ ấy."
Dưới đáy vực sâu. Tiếng quát tháo của Hoàng Diệp Toàn vẫn không ngừng thúc giục bọn thuộc hạ, những bước chân vội vã xiêu vẹo của đôi thiên kim tiểu thư xinh đẹp như tiên ngọc giáng trần. Chưa bao giờ ba huynh muội nhà Hoàng Diệp cảm thấy sợ hãi tội lỗi như bây giờ. Bởi chính bọn họ, chính bọn họ đã dồn Lãnh Dạ Xuyên tới bước đường cùng không lối thoát.
Gọi tên ái nhân con tim nhói đau, bất an ngập tràn giăng bủa.
Không ngừng kiếm tìm khắp đáy vực sâu mãi cho tới nửa canh giờ sau bọn họ đã tìm thấy hắn nằm bên bờ đá. Đá nhuộm đỏ, bạch y nhuộm đỏ. Máu, khắp nơi toàn máu.
Nam tử xinh đẹp tuấn lãng ấy đâu rồi. Từng ngón tay thon dài trắng như tuyết biến đâu mất rồi. Trước mặt chỉ còn một cỗ thi thể bê bết bầy nhầy. Diệp Toàn hai tay bưng đầu ái nhân ôm vào lòng. Gã sợ chỉ cần ôm không chặt hộp sọ sẽ vỡ ra làm hai nửa. Đỉnh đầu bị nứt máu tươi chảy dài xuống màng tang rồi khô lại đó tự bao giờ. Cơ thể dập nát lạnh lẽo chút khí tức cũng không còn sót lại.
"Tìm đi mau tìm đi."
Diệp Toàn gào lên, hai Hoàng muội cùng đám thuộc hạ hoảng sợ bơi đá gần đó ra, cuối cùng cũng tìm được ngón áp út của Dạ Xuyên bị cục đá đè lên che lấp. Trên ngón tay trắng như tuyết ấy còn đeo một chiếc nhẫn xanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554293/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.