Dạ Xuyên bị thương nên hai sư đồ tìm một quán trọ gần đó ngủ qua đêm. Sáng ngày hôm sau Tử Sa lại muốn đi dạo phố sá sầm uất mua sắm ít vật dụng sinh hoạt, cho nên cả hai nán lại Yên Đô đảo quốc thêm một ngày nữa. Thật ra đi dạo mua đồ chỉ là kiếm cớ mà thôi, y muốn ở riêng với sư phụ mới là chính. 
Hiếm có khi nào cả hai đi mua sắm riêng tư với nhau. Ở Trúc Lâm Phong đều chúng môn đệ luân phiên, vì môn quy cả hai không thể tự do nắm tay xuống trấn. Hơn thế nữa dân chúng quanh vùng ai nấy cũng đều quá quen mặt Dạ Xuyên rồi, sẽ dị nghị đàm tiếu cho coi. Nhưng mà không sao, đợi sau khi thành thân sẽ danh chính ngôn thuận cùng sư phụ kề cận sớm hôm không còn sợ người ta lời ra tiếng vào nữa. 
Tử Sa ôm lòng háo hức, mong trừ tịch mau tới mau qua, ngày y cùng sư phụ bái đường, chính thức làm vợ hắn. 
Tung tăng dạo qua các quầy hàng. Tử Sa vòi sư phụ mua kẹo ngào đường, còn kéo hắn vào trong quán trà ngồi xem người ta kể chuyện ngày xửa ngày xưa. Xem người ta đàn hát, uống trà tới no bụng. Người ta đàn rất hay nhưng y vẫn thích nghe tiếng đàn véo von của sư phụ hơn. Y cũng chả biết vì sao nữa. Có lẽ vì y quá yêu thích sư phụ nên mới vậy chăng. 
Dạo chơi cả ngày bám dính sư phụ, làm nũng với hắn. Tối về tiểu yêu ngủ rất ngon. Trải qua đêm đầu tiên xa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554243/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.