Tiếng ai đó khóc nấc trong đêm khuya. Thiếu niên ngày nào cũng chờ ngày nào cũng đợi. Ai đã hứa rũ đi mảnh y nhuốm máu, từ rài về sau mãi mãi chẳng chia lìa. Khắc sâu từng lời nói, từng ánh mắt nụ cười của phu quân vào trong tâm khảm. Cứ thế tiểu yêu Tử Sa sống lay lắt ngày này qua ngày nọ. 
Mùa hạ về nắng vàng nhuộm khắp cốc Vân Hương, ve ngân râm ran dưới tán cây xoan đào bên hông nhà. Thu tới lá vàng rơi đầy mái hiên, mưa tuôn sấm rền chớp giật. Nhớ đêm nao vòng tay ai ôm y vào lòng, trong cơn mưa ướt sũng nụ hôn trao nhau. Kẹo ngọt rơi lộp độp đầy sân. Giờ đây vụt biến thành những viên mật đắng. Vòng tay người ở nơi nào? 
Trời lập đông gió từ phương Bắc tràn về từng cơn rít lạnh, thổi vù qua tê tái buốt giá con tim. Trời lạnh rồi Tử Sa mặc thêm áo ấm cho nam tử đang ngủ say trên chiếc giường trúc. Nam tử vẫn vậy, môi đỏ da trắng hồng hào đẹp tới nao lòng. Tử Sa hôn tay nam tử, nước mắt đẫm mi. 
Phu quân, ngươi bắt ta đợi chờ đến bao giờ? Ta không biết mình còn chịu đựng được tới bao giờ? 
Chớp mắt bốn mùa xoay vần qua đi. Mùa xuân lần nữa quay về Trúc Lâm Phong. Mọi người rộn ràng nô nức chuẩn bị đón trừ tịch vào đêm mai. 
Kẻ lau chùi dọn dẹp sân trong ngỏ ngoài. Kẻ treo đèn lồng dán giấy đỏ, kẻ gói bánh xóc nhân, người dâng hoa người lễ bái. Y phục mới sắp đầy cả gian 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554228/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.