Sáng sớm hôm sau khi Huyết Liên Nguyệt Băng rời giường thì người nằm bên cạnh đã đi khỏi. Nàng cảm thấy rất buồn cười không nghĩ tới chỉ tùy tiện nói vài câu lại làm cho Bạch Tử Họa đối với nàng trăm phần cảnh giác, giống như chỉ cần nàng có chút khó chịu liền đồ sát Trường Lưu.
Nhớ lại hôm qua khi Bạch Tử Họa thấy nàng nhìn phần mộ khẽ nhíu mày liền hốt hoảng phất tay thủ tiêu phần mộ đó.
“Tiểu Cốt!”Lạc Thập Nhất biết nàng bình an hồi Trường Lưu sáng sớm liền chạy đến hỏi thăm.
“Ngươi đến đây làm gì?”
“Ta đến thăm muội” Lạc Thập Nhất bị thái độ lãnh nhạt của Huyết Liên Nguyệt Băng làm kinh ngạc ngại ngùng nói.
“Không cần ngươi quan tâm” nàng dù sao cũng không phải Hoa Thiên Cốt thật sự, đối với đệ tử Trường Lưu không thể nào hòa nhã nổi.
Trong lúc Huyết Liên Nguyệt Băng giằng co cùng Lạc Thập Nhất ở Tuyệt Tình Điện, đại điện Trường Lưu cung lại đón tiếp vài vị khách không mời mà tới.
“Thượng Tôn nếu ái đồ của ngài đã lông tóc vô thương trở về thì ngài chắc cũng có thể cho tiểu nữ của ta một cơ hội trở về Trường Lưu chứ?” đảo chủ Bồng Lai đảo khách khí nói với Bạch Tử Họa.
“Đảo chủ Nghê Mạn Thường phạm tội là thật ta cũng không còn cách nào xin ngài hiểu cho” Bạch Tử Họa lạnh nhạt nhìn Nghê Mạn Thường đứng một bên làm cô ta run lên một cái, ánh mắt này của Thượng Tôn làm cô ta nhớ lại lúc bị đoạn niệm cắt một cánh tay.
“Thượng Tôn người nói vậy là không đúng rồi Hoa Thiên Cốt tội ác tày trời còn có thể hồi Trường Lưu huống chi tiểu nữ ta phạt cũng đã phạt rồi, ngài thưởng phạt bất minh không sợ đến tai ngọc đế lúc đó xem Thượng Tôn như ngài phải giải thích như thế nào” đảo chủ phu nhân khinh thường nói, đừng tưởng Bạch Tử Họa ngươi lén lút đưa tiện nhân kia về thì không ai biết.
“Nếu phu nhân có ý kiến có thể đến gặp ngọc đế nhờ ngài phân xử” Bạch Tử Họa không chút quan tâm đến lời đe dọa của bà ta.
“Nói vậy Thượng Tôn nhất quyết không lùi bước?” Nghê Thiên Trượng nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ý ta đã quyết”
“Khoan chuyện này ta nghĩ sư đệ nên suy nghĩ một chút dù sao Hoa Thiên Cốt đã trở lại chi bằng chúng ta xem như chưa có chuyện gì xảy ra, để Nghê Mạn Thường xin lỗi Hoa Thiên Cốt dĩ hòa vi quý có gì không tốt” Sênh Mặc Tiêu sợ mọi chuyện trở nên trầm trọng liền khách khí nói.
“Tại sao nữ nhi ta phải xin lỗi ả chứ?” đảo chủ phu nhân tức giận nói.
“Nàng im đi!” Nghê Thiên Trượng biết rõ lí không ở bên Trường Lưu nên nho tôn mới lùi một bước, ta không nể mặt là quá không biết điều rồi.
“Vậy bây giờ gọi Hoa Thiên Cốt ra để Nghê Mạn Thường dâng trà tạ lỗi thì lại làm đồng môn tương kính như trước” Sênh Mặc Tiêu thở nhẹ nói.
“Không được!” Bạch Tử Họa lớn tiếng nói, nếu bên giờ Tiểu Cốt nhìn thấy Nghê Mạn Thường lại nổi giận chẳng phải liên lụy người khác sao, năng lực của thần không thể xem thường nhớ lại một chưởng của Huyết Liên Hàn ngực hắn vẫn còn đau.
“Sư đệ ngươi đừng hiếp người quá đáng, nếu còn phản đối thì không công bằng cho Nghê Mạn Thường rồi!” Ma Nghiêm nghĩ dù Nghê Mạn Thường này đúng là có chút độc ác nhưng Hoa Thiên Cốt cũng đã trở về nếu không giữ Nghê Mạn Thường lại thì đúng là không ổn.
“Có gì là không được?” lúc hai bên đang căng thẳng thì một giọng nói trong trẻo cắt ngang.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]