Lâm Dịch thực cảm thấy chính mình là vị trợ lý bi thương nhất trên thế giới.
Nghĩ đi, cậu miễn cưỡng cũng xem như là thanh niên anh tuấn đi. Tuy rằng không bằng tổng tài nhưng ít nhất cậu cũng là một công dân tốt, làm đúng bổn phận, vì cái gì lại ‘vận rủi’ luôn luôn không ngừng phát sinh chung quanh cậu? Hiện tại, liền ngay cả chậu hoa mặc danh kì diệu mất tích cũng quy thành sai lầm của cậu a.
Cậu luôn luôn nhát gan, là tuyệt đối không dám phản kháng lại cường quyền của tổng tài đâu.
Ngẫm lại ánh mắt buổi sáng tổng tài liếc cậu, đó là ánh mắt gì a, kia quả thực là ánh mắt nhìn người chết a!!!
Cậu tuyệt đối không thể để mất đi công việc hiện tại. Tuy rằng vị tổng tài lãnh đạo của cậu là một tên ác quỷ, tuy rằng cậu mỗi ngày đều giống như đang đi làm ở Bắc Cực, tuy rằng cậu mỗi ngày đều phải cẩn trọng như sợ thủy tinh rơi xuống dễ vỡ vậy. Nhưng là đãi ngộ của Lãnh thị cùng phúc lợi so với tất cả các công ty khác đều hơn hẳn, lại càng không muốn nói cậu thân làm trợ lí tổng tài, mỗi lần làm công việc đều có hậu đãi khá nhiều nữa. Đương nhiên nếu không quan tâm đến tiền, lấy năng lực cùng lý lịch của cậu ra mà nói, cậu cũng sẽ chẳng phiền lo lắng đâu, cũng sẽ không sợ chính mình sẽ không tìm được một công việc tốt khác. Cho dù đãi ngộ ở những chỗ khác kém hơn Lãnh thị nhưng cũng sẽ không kém ở những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-trach/1930344/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.