Trăng đêm nay sáng quá, khoảng trống bên ô cửa sổ không cần đèn cũng sáng nguyên một vùng. Không hiểu tại sao trong lòng cô cứ bồn chồn không yên. Tay chân không ngừng động đậy, đi đi lại lại khắp căn phòng nhỏ bé mà vẫn không tài nào hết được cảm xúc bồn chồn.
Đã hơn mười một giờ đêm, mọi thứ đã chìm trong sự tĩnh lặng, chỉ còn mình cô vẫn không tài nào ngủ nổi.
Đắn đo, do dự hồi lâu, không kìm nén nổi cảm xúc, cô liền lôi điện thoại ra, lén lút chạy vào phòng vệ sinh gọi điện cho Chu Kỳ Khiết.
Lần này, vẫn là Chu Mộng Nhu nghe máy: “Thiên Như, chị nghe đây?”
Đột nhiên, trong lòng cô nảy sinh nghi ngờ: “Chị à, anh không có ở đó sao? Lần nào em gọi cũng là chị nghe máy.”
Chu Mộng Nhu bỗng có chút chột dạ, nhưng nhanh chóng giữ bình tĩnh để trả lời: “Anh Kỳ Khiết đổi điện thoại mới để ra ngoài làm ăn, còn điện thoại này anh để chị giữ, bây giờ anh ấy vẫn đang tăng ca, khi nào anh về chị sẽ kêu anh gọi lại cho em.”
Chu Thiên Như vẫn một vẻ hoài nghi: “Anh chị có giấu em chuyện gì không?”
Chu Mộng Nhu bất ngờ khi cô hỏi câu đó: “Không có, anh chị thì có chuyện gì giấu em cơ chứ, ba vẫn ổn, anh Kỳ Khiết cũng kiếm được việc làm để trả viện phí cho ba rồi, mọi thứ đều ổn cả, em yên tâm.”
Cô không rõ cảm xúc này xuất phát từ đâu, nhưng ngay cả khi chị cô nói vậy, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tong-lanh-lung-lan-dau-yeu/2499929/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.