Trong khi hắn vẫn đang bức bối, tức giận trong phòng khám, thì Chu Thiên Như đã lật đật tỉnh dậy. Cô ngơ ngác nhìn ống truyền đang cắm trên tay. Xung quanh không có một bóng người.
Cô xoa xoa mái tóc dài đang buông xoã ngang lưng. Đầu óc quay cuồng như chong chóng. Trước đó xảy ra chuyện gì, nhất thời cô chưa kịp nhớ ra.
Cô thẳng tay rút ống truyền ra, xỏ chân vào đôi dép dành cho bệnh nhân. Cửa phòng liền bật mở. Bạch phu nhân ngang nhiên bước vào.
Cô ngơ ngác ngước lên, bà ta liền cao ngạo nhìn xuống, sau đó di chuyển ánh mắt ra hiệu cho vệ sĩ. Vệ sĩ nhanh chóng đặt chiếc vali lên giường, thật mạnh mẽ mở chiếc vali ra.
Mắt Chu Thiên Như mở lớn tới mức đồng tử như muốn rớt hẳn ra ngoài. Một vali tiền với mệnh giá lớn ngay lập tức đập thẳng vào mắt cô.
“Cô còn sống là tốt rồi.” Bà ta khoanh tay, kiêu ngạo ngẩng đầu: “Cô đang cần tiền chữa bệnh cho ba cô đúng không, tôi sẽ cho cô toàn bộ số tiền này nhưng với một điều kiện, dù có phải thừa sống thiếu chết cô cũng phải chăm sóc cho đại thiếu gia thật tốt trong thời gian trị liệu sắp tới.”
Chu Thiên Như ngơ ngác, đầu óc của cô vẫn chưa thực sự tỉnh táo, nhất thời không nắm bắt hết những ý tứ mà bà ta đang nói ra.
“Phu nhân, đại thiếu gia đồng ý đến bệnh viện trị liệu rồi sao?”
Bà ta nhếch mép, khinh bỉ cô: “Chuyện đó không liên quan đến cô, nhớ lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tong-lanh-lung-lan-dau-yeu/2499916/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.