Chu Thiên Như ngây người mất vài giây. Chợt cô nhận ra cơ thể ba cô có điều gì đó bất thường. Cả người cô bất giác run lên, hốt hoảng lớn tiếng gọi: “Ba…ba ơi ba…ba ơi ba…”
Đôi mắt của ba cô từ từ khép lại. Cánh tay đang ôm ngang thân cô cũng buông thõng xuống. Hơi thở ông yếu dần rồi lịm hẳn.
Cô như người mất phương hướng, ngơ ngác đến vô cùng. Vội vàng ôm lấy thân thể gầy gò của ba cô, ra sức lay chuyển: “Ba ơi ba…ba làm sao vậy…ba ơi ba…”
“Tít tít tít…” Tiếng máy đo nhịp tim đột nhiên phát tiếng kêu inh ỏi. Chu Kỳ Khiết và Chu Mộng Nhu giật mình nhìn lên. Những đường màu xanh thẳng tắp đột nhiên nối nhau chạy trên màn hình.
“Ba…ba ơi.”
Anh chị cô vội vàng lao đến, lay người ba, tâm tư ai nấy đều trở nên hỗn loạn. Mắt mở lớn, hoàn toàn không tin đây là sự thật. Cả người run rẩy, thanh âm cũng run rẩy. Biểu hiện này của ba cô khiến họ bàng hoàng, hoảng sợ tới mức cảm xúc bị chấn động.
Chu Thiên Như gắt gao ôm lấy ba vào lòng, cuống cuồng hét lên, nước mắt theo dòng cảm xúc đau đớn mà chảy ra giàn giụa: “Ba ơi ba…”
Chu Kỳ Khiết vội vàng chạy đi gọi bác sĩ. Trong phòng nhanh chóng ngập trong tiếng khóc của Chu Mộng Nhu và Chu Thiên Như.
“Bác sĩ Vu đâu?”
Chu Thiên Như hoảng loạn nhìn Chu Kỳ Khiết đi vào cùng một bác sĩ khác. Anh cũng cuống lên, vội trả lời: “Bác sĩ Vu đang tiến hành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tong-lanh-lung-lan-dau-yeu/2499893/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.