Cửa phòng cấp cứu bất chợp mở ra, Chu Mộng Nhu như nhìn thấy phao cứu sinh, vội vàng đứng bật dậy, lao tới trước mặt bác sĩ, không hẹn mà Chu Kỳ Khiết và Chu Mộng Nhu cùng vội vàng lên tiếng: “Bác sĩ, ba của tôi…”
“Xin lỗi.” Bác sĩ đầy vẻ áy náy cúi đầu: “Chúng tôi đã cố gắng hết sức.”
Cả người Chu Mộng Nhu lập tức ngã khuỵu xuống dưới chân bác sĩ. Đôi mắt Chu Kỳ Khiết như dại đi, loạng choạng lùi lại vài bước. Hai người họ vốn dĩ đã được báo trước kết quả là như vậy, nhưng khi tận tai nghe thấy, vẫn không tài nào thích ứng nổi trước sự thật phũ phàng này.
Chu Thiên Như cố gắng vứt bỏ đi bộ dạng thương tâm khi nãy, mang bộ dạng thật đỗi bình thản trở về phòng bệnh của Bạch Hàn Phong. Thật đúng lúc, hắn và Chart Lee vừa trò chuyện xong. Cô cùng hai vệ sĩ đưa hắn trở về căn biệt thự. Bộ dạng của cô không có lấy nửa điểm bất thường.
Cho đến khi hắn rời khỏi nhà, đến tập đoàn. Cô chuẩn bị đi lên lau dọn phòng ngủ của hắn thì đột nhiên tim cô bỗng dấy lên cơn đau quặn thắt. Mặt cô nhăn lại tới mức khó coi. Cơ thể cơ hồ muốn khuỵu xuống, tay cô nhanh chóng đưa lên đỡ lấy ngực. Đôi chân loạng choạng bước nhanh về phòng ngủ.
“A…” Cửa phòng vừa đóng lại, Chu Thiên Như toàn thân vô lực ngồi sụp xuống sàn, bất giác kêu lên một tiếng đau đớn. Cô ngửa cổ lên, dựa hẳn lưng vào góc cửa. Miệng hơi hé, hít lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tong-lanh-lung-lan-dau-yeu/2499890/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.