Ra tới xe Bạch Nhiếp Thần vừa tựa lưng vào ghế cơn đau liền ập tới khiến anh phải nhăn nhó mặt mày. Từ Noãn phát hiện anh biểu hiện lạ liền tra hỏi
“Làm sao vậy? Có phải bị ông đánh ở đâu?” Cô muốn vạch áo khoác anh ra kiểm tra nhưng bị Nhiếp Thần cản lại
“Bà xã em cứ muốn vạch áo anh ra vậy sao? Em gấp vậy thì chúng ta tìm khách sạn gần đây nhé” Nhiếp Thần lưu manh nói nhưng sắc mặt vẫn tệ.
Quách Từ Noãn nhìn anh không nói gì. Tay đưa lên vỗ vào vai Nhiếp Thần một cái khiến anh nhăn nhó mà ôm vai.
Bạch Nhiếp Thần biết anh không dấu được cô rồi bèn để cho Từ Noãn cởi áo mình.
Lưng của anh bị ông nội dùng roi dây đánh đang chảy máu chưa băng bó mà đã mặc áo khiến tấm lưng càng thêm bê bết máu me.
“Nhiếp Thần chúng ta đi bệnh viện”
“Không cần đâu về nhà là được rồi”
“Anh còn ỷ mạnh? Vừa hết bệnh bây giờ lưng còn bị đánh đến chảy máu tại sao không nghe lời hả?” Từ Noãn bực bội nói lớn.
“Bà xã đừng giận anh mà. Về nhà rửa một tý liền sẽ xong mà” Bạch Nhiếp Thần quay lại vẻ mặt như cún con đi nhận lỗi nắm lấy ống tay áo của Từ Noãn giật giật. Anh không thích mùi thuốc sát trùng của bệnh viện. Nên nếu vết thương không nặng anh tuyệt đối sẽ không đi.
“Lái xe đi. Về nhà” Từ Noãn không thèm nhiều lời với tên cứng đầu nhà anh
“Tuân lệnh bà xã”
Cả một đoạn đường đi Từ Noãn không thèm nói tiếng nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/440785/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.