Dùng bữa tối xong mọi người đều ở phòng khách riêng chỉ có Tư Noãn nán lại pha trà rồi mới ra sau. Cô không bừng trà ra ngoài mà để giúp việc bưng ra.
“Em làm gì lâu vậy?” Nhiếp Thần kéo tay cô ngồi xuống
“Không có gì”
Lão gia bưng chén trà lên vô tình liếc qua trang bìa cuốn tạp chí ông liền nhận ra là cháu của mình.
Nhấp môi một ý trà ông thầm khen trà hôm nay đặc biệt ngon.
Trên bàn có 1 quyển tạp chí mà ảnh bìa là hỉnh ảnh Bạch Nhiếp Thần bế cô gái nào đó vào khách sạn. Vô duyên vô cớ nhà này lại đọc tạp chí? Chỉ có thể là có người cố tình đặt.
Bạch Nhiếp Thần liếc thấy liền tặc lưỡi cười nhạt. Ông đây chỉ lăn giường với mình Từ Noãn. Ảnh này không phải hôm qua bế Từ Noãn sao.
Không khí trong nhà vẫn có chút quỷ dị lão gia chưa lên tiếng không ai dám nói cả. Bạch Nhất Quân và Bạch Y Khê đều đang đợi ba mình lên tiếng trách móc Nhiếp Thần rồi cùng hùa dặm mắm thêm muối.
“Nhiếp Thần”
“Dạ ông nội”
“Ăn chơi đủ chưa? Khi nào mới chịu quay lại đi làm?”
“Không phải trong công ty hết chỗ cho con rồi sao? Cô bác đều đã có chức vụ con vào phụ chỉ sợ ngáng tay ngáng chân”
Nghe lão gia muốn Nhiếp Thần vào làm công ty Bạch Nhất Quân và Bạch Y Khê là người đầu tiên phản ứng. Bạch Lam Tước không phản ứng chỉ lặng lẽ uống trà
“Đúng vậy ba. Thằng nhỏ đâu học kinh doanh sao có thể đi làm”
“Ba, ba hãy suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/440784/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.