Bạch Nhiếp Thần dẫn cô đến 2 ngôi mộ ở nơi kín đáo nhất nghĩ trang. Mộ được xây đơn giản nhưng rất ấm cúng.
Quách Từ Noãn chưa bao giờ gặp ba mẹ chồng chỉ biết họ đều đã mất. Hôm nay mới thấy được mặt cả hai người qua bức ảnh trên bia.
“Ba mẹ tụi con tới rồi đây” đúng vậy là tụi con chứ không con mình con nữa Nhiếp Thần thầm nghĩ.
“Ba mẹ bây giờ mới được diện kiến. Con là Quách Từ Noãn” Từ Noãn lễ phép cúi đầu trước bia.
“Hôm nay là giỗ của cả hai người con dẫn bà xã đến thăm ba mẹ đây. Có phải bà xã con rất đẹp đúng không ba mẹ”
Bạch Nhiếp Thần quay sang nhìn cô với ánh mắt trìu mến. Bộ dạng cà chớn đã không còn. Nghe anh nói vậy khiến cho đầu óc Từ Noãn một nhịp hoảng loạn.
Không khí bỗng có chút ngượng ngùng.
“À để tôi cắm bông cho”
“Cảm ơn em”
Quách Từ Noãn thay bông mới cho ba mẹ chồng. Còn Nhiếp Thần thì nhổ cỏ mọc xung quanh. Tuy đều có người dọn dẹp thường xuyên nhưng anh vẫn thích chính là tự tay mình làm.
Sau đó anh dọn vài món ăn đã mua từ nhà hàng lúc nãy. Đều là món ba mẹ anh hồi còn sống rất thích ăn.
Thắp vài nén hương rồi đưa cho Từ Noãn vài cây.
Bây giờ đã là chiều. Hôm nay thời tiết rất đẹp. Không nắng gắt nhưng trời cũng không âm u. Gió nhẹ nhè thổi xào xạc vang cả nghĩ trang.
Qua một hồi Bạch Nhiếp Thần mới lên tiếng.
“Từ Noãn còn rất lâu nhang mới tàn. Em ra xe ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/440779/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.