Máu nhuộm đỏ cả đêm đen. Gương mặt anh nhợt nhạt đến không thể diễn tả thành lời.
Bạch Nhiếp Thần được trực thăng đưa về bệnh viện thành phố. Máu từ sau đầu không ngừng chảy ra.
Đồng tử có dấu hiệu giãn nhẹ. Anh đã co giật được một khoảng thời gian. Máu từ mắt tai mũi miệng trào ra không thể kiểm soát. Hình ảnh anh cứu cô ra khỏi cái nhà kho năm ấy được lặp lại.
Quách Từ Noãn đau khổ nắm chặt tay anh. Cô âm thầm nuốt nước mắt vào trong, cô sợ chỉ cần nước mắt rơi sẽ làm nhoà đi tầm mắt. Anh sẽ biến mất khỏi thế giới của cô.
Nắm tay nguyện cầu cho anh, nhớ lại nhưng lời Nhiếp Thần vẫn hay nỉ noi vào tai mình. Nhưng tại sao bây giờ cô không cảm nhận được một chút thân nhiệt của anh. Anh lạnh ngắt giống như một thi thể vậy.
Bình thường anh đều sẽ nắm chặt lấy tay em. Nhưng sao bây giờ em có nắm chặt lấy nó cũng không có chút cử động vậy?
Anh sẽ bình an trở về bên em kia mà phải không? Anh đã nói là sẽ về cùng em chào đón bé con mà? Tại sao anh lại bất động như vậy.
Em ghét anh. Đã nói là sẽ không để bị thương kia mà? Đồ nói dối!!!!
Tình trạng Nhiếp Thần dần trở nên nguy kịch. Anh đã hết cơn co giật nhưng nhịp tim đã không còn ổn định. Đôi lúc đã thật sự ngừng tim.
Trực thăng vừa đáp anh liền được đẩy vào phòng phẫu thuật.
Chiếc giường bệnh vừa khuất dạng hai chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/2112897/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.