Bàn tay Phạn Việt vừa nắm lấy, thế giới âm u thoáng chốc bừng sáng, hai người đã đặt mình trong một cái sơn động.
Bất chấp tất cả, còn chưa nhìn rõ rốt cuộc bên trong có gì, đầu tiên Bạch Thước lật đật móc ra bảy tám lá bùa hộ mệnh dán lên người, thập phần thuần thục trốn sau lưng Phạn Việt.
Không đợi nàng làm xong một loạt động tác, hai tiếng người đồng thời vang lên.
“Á!”
“Ai?”
Không phải tà vật?! Bạch Thước ngửi được một mùi thơm, hình như là khí tức tiên nhân, vội từ sau lưng Phạn Việt lú đầu ra nhìn vào sâu trong động, chỉ thấy một cái giường đá thật lớn.
Lúc này, có hai người đang lăn giường, một nam một nữ, xiêm y tán loạn, nữ tử thấy có người xông vào, đang kinh hoảng mà lôi kéo quần áo che khuất thân thể đã lộ một nửa, ngược lại nam tử không chút hoang mang mặc đồ đứng dậy.
Má ơi, tiên đảo phúc địa, lại có diễm sự cỡ này?!
Bạch Thước còn muốn nhìn rõ hơn chút nữa, một đôi tay đã che khuất đôi mắt nóng lòng muốn thử của nàng. Bạch Thước dùng ngón chân nghĩ cũng biết là tiểu đồ đệ che.
“Ai nha nha, Mộc Mộc, để ta nhìn xem……”
Không đợi Bạch Thước kéo tay tiểu đầu gỗ ra, một thanh âm trầm trầm vang lên.
“Bạch Thước?”
Nam nhân trong đôi cẩu nam nữ này quen mình? Bạch Thước sửng sốt, đẩy tay Phạn Việt ra dài cổ ngóng, lần này rốt cuộc đã nhìn rõ mặt của hai người trong động.
Cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thuoc-thuong-than/2426495/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.