"Từ khi Phượng tộc dời xuống từ Thần giới vào sáu vạn năm trước, liền trường cư ở đây. Nơi có linh khí nồng đậm nhất thế gian chính là tại Ngô Đồng cổ lâm này."
Một ngày sau, có một đạo linh quang hiện lên phía chân trời trên không Phượng đảo. Lát sau, Thanh Y đã dẫn Bạch Thước đi vào rừng ngô đồng.
Bạch Thước nhìn khắp rừng ngô đồng cao ngút trời âm thầm tặc lưỡi. Không hổ là đại tộc giàu mạnh nhất tam giới, chỉ một mình linh khí của cây ngô đồng đã mạnh hơn toàn bộ Phiêu Diểu đảo cộng lại, khó trách chúng sinh Tiên giới đều tranh vỡ đầu vì muốn tìm một cái sư môn tốt.
Bạch Thước quay qua Thanh Y lặng lẽ bĩu môi, A Chiêu mất ăn mất ngủ tu luyện mấy năm thành Thượng quân mới có tư cách tiến vào Ngô Đồng Phượng đảo, nhưng tiểu đạo sĩ này vào Phượng đảo, đừng nói bái kiến sơn môn, trực tiếp bay vào cổ lâm Phượng đảo cũng không ai cản hắn, thật đúng là người so với người sẽ tức chết.
"Nếu cô không tìm được sư môn thích hợp, ta liền nói với bệ hạ một tiếng, để cô trú tại đây tu luyện......"
"Ở lại Phượng đảo?" Bạch Thước đang nhìn đông nhìn tây, nghe được câu này trợn trắng mắt.
Khẩu khí của tiểu đạo sĩ Đại Trạch sơn này lớn thật.
Bạch Thước vỗ vai Thanh Y, nói lời thấm thía: "A Y à, chúng ta coi như là giao tình sinh tử, chuyện này tuyệt đối đừng nói bậy, huynh nghĩ Phượng Hoàng là người mà ai muốn gặp liền gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thuoc-thuong-than/2426429/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.