“Há há há há há há há đại yêu quái bị lừa rồi……”
Bạch Thước hái một cọng cỏ từ mũ rơm ngậm trong miệng, nhảy nhót ngân nga, cả người sảng khoái.
Ai kêu ngươi làm Mộc Mộc nhà ta biến mất, đại yêu quái, cho ngươi tức chết!
“Đùng”, một vật nặng rơi xuống cách đó không xa, bắn lên vô số bụi đất, Bạch Thước đột nhiên dừng chân, trốn sau gốc cây. Chẳng đợi nàng nhìn coi ai thì một âm thanh quen thuộc vang lên.
“Ngươi lại đi theo bổn quân, bổn quân bổ ngươi làm củi lửa!”
Thợ rèn? Bạch Thước ló đầu ra, thân ảnh như gió xẹt qua, đúng là Hoa Hồng.
Ai có gan hùm mật gấu như vậy dám quấn lấy sát thần này?
Bạch Thước vừa mới chuẩn bị gọi nàng thì thứ đồ đỏ rực trên mặt đất kia nhanh chóng nhảy dựng, đuổi theo Hoa Hồng lạnh như băng.
“Ai nha nha, tiểu Thiên Hỏa, giúp ta sửa Tịch Diệt Luân đi, Phẫn Thiên Côn kia của muội khí thế uy vũ quá, đừng có bên trọng bên khinh như vậy chứ.”
Tiểu hồ ly nhảy nhót lung tung bên cạnh Hoa Hồng, nếu hóa thành nguyên hình, chỉ e đuôi cáo đã dựng thẳng lên trời từ lâu rồi.
“Liên quan gì tới lão tử, lăn trở về động hồ ly của ngươi đi.”
Mộ Cửu? Đều là người quen cũ mà! Hốc mắt Bạch Thước rưng rưng, đang chuẩn bị mở miệng, đột nhiên trừng to mắt.
Chỉ thấy Mộ Cửu bắt lấy tay Hoa Hồng, mếu máo.
“Đương nhiên liên quan đến muội rồi, tiểu Luân nhà ta vì muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thuoc-thuong-than/2426427/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.