Tại hạ đã uống được bao nhiêu cân rồi nhỉ?
Tuấn Luận vừa nói vừa nhìn Băng Lệ.
Nàng nhỏ nhẻ, từ tốn đáp lời Tuấn Luận:
- Huynh đã uống được ba cân rồi.
- Theo Tô cô nương, bao nhiêu cân nữa tại hạ sẽ say?
Nàng lắc đầu:
- Tiện nữ cũng không biết bao nhiêu cân nữa công tử sẽ say. Nhưng chắc chắn một điều, ba cân rượu không đánh đổ được Hạ huynh.
- Kẻ ngoài cuộc thì không đoán được, nhưng người trong cuộc thì phải biết đấy.
Nàng nhìn thẳng vào mắt Tuấn Luận. Đôi thu nhãn tròn xoe, đen lay láy, trong vắt tợ hai hạt huyền châu đắp vào mặt Tuấn Luận.
- Hạ huynh nói vậy có ý gì?
- Tại hạ biết chỉ đúng một chén rượu nữa mình sẽ say thôi.
- Sao Hạ huynh biết?
Nụ cười mỉm hiện lên trên hai cánh môi mỏng của Hạ Tuấn Luận:
- Tô cô nương biết rành hơn tại hạ.
Sắc mặt Tô Băng Lệ căng thẳng hẳn ra:
- Tại sao huynh nói vậy? Huynh đã biết gì?
- Biết tất cả những gì cô nương đang nghĩ và đang làm.
Tuấn Luận vừa nói vừa đẩy chén rượu đến trước mặt Tô Băng Lệ. Nhìn chén rượu Tuấn Luận, nói:
- Nếu tại hạ không uống chén rượu này thì chẳng bao giờ say. Một khi tạihạ không say thì cô nương không bao giờ lấy được thứ mà cần lấy, nhưngtại hạ sẽ uống nếu biết được nguyên nhân mà Tô cô nương dám liều thân đi cùng với tại hạ.
Sắc diện Băng Lệ biến đổi. Nàng mím môi buông một tiếng thở dài:
- Hóa ra Hạ huynh đã biết trong rượu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thu-thu-sinh/22819/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.