Công tử vì lời thỉnh cầu của Bổn cung hay vì sự sống còn của Hà Cẩm Tú.
Nhìn thẳng vào mắt Diệp Tình, Tuấn Luận nói:
- Cả hai.
- Một cách nói rất khéo.
Diệp Tình vừa nói vừa chúc rượu vào chén Tuấn Luận. Đặt tĩnh rượu xuống mặt thảm, nàng bưng chén rượu:
- Mời Hạ công tử.
- Mời Cung chủ.
Nàng uống cạn số rượu được rót ra, từ tốn nói:
- Công tử quan tâm nhiều đến Tô Băng Lệ cô nương.
- Nàng cũng như những người khác thôi.
- Nếu như bổn cung bị nạn thì công tử sẽ có ra tay nghĩa hiệp không?
Tuấn Luận nheo mày nói:
- Rất tiếc. Cung chủ chưa gặp. Với lại quanh Cung chủ còn có nhiều caothủ hộ thân. Tại hạ nghĩ Cung chủ khó gặp đại họa như Tô cô nương.
Diệp Tình lắc đầu:
- Họa vô đơn chí. Bổn cung chỉ sợ khi gặp nạn lại không tìm được kẻ anhhùng ra tay cứu mình. Đến lúc đó chắc tủi biết chừng nào.
Nàng nói xong bưng tịnh rượu chuốc vào chén của mình và Tuấn Luận.
Rượu vừa đầy chén thì bất thình lình Dương Tùng và Bất Vọng bước vào. Hai người quì xuống trước mặt Diệp Tình.
Dương Tùng và Bất Vọng chưa kịp nói thì Diệp Tình đã cau mày, cáu gắt nạt:
- Hai người sao lại vào đây ... Đi ra ngoài kia đi ...
Nàng vừa nạt vừa phủi tay như thể có bầy ruồi vô hình bất ngờ xuất hiện trước mặt.
Dương Tùng toan mở miệng nói thì nàng đã trừng mắt, nạt tiếp:
- Nếu không ra thì đừng bao giờ nhìn ta nữa.
Dương Tùng và Nghị Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thu-thu-sinh/22811/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.