Hà Cẩm Tú chậm rãi bước đến trước mặt Tuấn Luận. Nàng nhún nhường xá chàng rồi nói:
- Hạ công tử, Cung chủ thỉnh mời công tử đến “Bách Hoa lâu”.
Dốc chén rượu trút vào miệng, Tuấn Luận nhướng mày nhìn nàng. Chàng từ tốn nói:
- Cô nương về báo lại với cung chủ, Hạ Tuấn Luận không có cái thú đến Kỹ viện “Bách Hoa lâu”.
- Hạ công tử được cung chủ thỉnh mời không thể không nhận lời.
Đặt chén rượu xuống bàn, Tuấn Luận nhìn Cẩm Tú hỏi:
- Tại sao cung chủ của cô nương lại thích áp đặt người khác vậy chứ. Cáingười ta không muốn thì bắt buộc người khác phải chịu theo ý mình. Tạihạ đã đến công đường Mạc đại nhân đã quá đủ rồi. Về nói với chủ của cônương, Tuấn Luận không nhận lời. Khi nào có nhã hứng tự tại hạ sẽ tìmđến Hương cung.
Cẩm Tú vẫn không bỏ đi khi Tuấn Luận nói dứt câu. Chàng cau mày nhìn:
- Sao ... cô nương còn đứng đó. Cô nương có thể rời bỏ Hương cung kia mànếu như sợ Cung chủ hành xử, cõi giang hồ mênh mông đâu thiếu chỗ cho cô nương trú chân.
Cẩm Tú lắc đầu:
- Cẩm Tú rất cảm kích Hạcông tử đã cho lời khuyên này. Và cũng không bao giờ quên Hạ công tử đãcứu mạng Cẩm Tú một lần, nhưng Cẩm Tú không thể rời Hương cung.
- Cô nương cần gì ở Hương cung chứ?
- Là một nô nữ, Cẩm Tú không có quyền phản bội lại chủ nhân của mình.
Tuấn Luận lắc đầu:
- Cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thu-thu-sinh/1995381/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.